Chương trước
Chương sau
Anh lớn lên rất xinh đẹp, dáng người cũng tốt, tay chân thon dài, người cũng gầy.
Anh vừa tốt nghiệp đã gia nhập giới giải trí, lúc đó không biết trời cao đấy dày, chứ nghĩ mình nỗ lực cộng thêm khuôn mặt này thì sẽ nổi tiếng.
Nhưng nhìn một đám dựa vào quy tắc ngầm mà thăng cấp, anh cũng không còn ôm hy vọng gì nữa..
Bởi vì anh không chấp nhận được bất kỳ quy tắc gì, kể cả nam lẫn nữ.
Mười năm, anh vẫn chỉ là vai phụ nhỏ bé không ai biết đến, nghèo đến nỗi ăn có cái lẩu cũng phải đắn đo.
Mà thế hệ cùng ra mắt với anh, người thì đi lên đỉnh cao trở thành ảnh đế, người thì ảm đạm rời khỏi showbiz, có kẻ lại thân bại danh liệt......
Bọn họ đều có cuộc sống đầy màu sắc, chỉ có anh ở nơi nghèo khổ ngày ngày giãy giụa, bình thường đến không thể bình thường hơn.
Diễn xuất của anh không tệ, nhưng anh đã gì rồi...
Một diễn viên 31 tuổi còn chưa nổi, thì chắc chắn chẳng bao giờ bật lên được..
Anh tính rời showbiz. Anh sinh ra đã xinh đẹp, cũng ôm giấc mơ, nhưng vẫn phải sống..
Anh quyết định trước khi nói lời từ biệt phải đi gay bar uống một lần, phóng túng bản thân một lần.
Đúng vậy, anh là đồng tính luyến ái, anh không chấp nhận quy tắc ngầm bởi vì anh tin rằng sẽ có người yêu anh thật lòng.
Nhưng mà, anh đợi từ năm 21 đến năm 31 tuổi rồi, vẫn không có.
Đi vào quán, ánh mắt anh đập ngay vào người ngồi trước quầy bar. Người nọ có thân hình cao lớn, khuôn mặt sắt bén, đang nhìn một lượt qua đám đàn ông trong này.
Trong nháy mắt đó, anh cảm thấy như mình đã gặp đúng người.
Anh ngơ ngẩn mà nhìn người nọ, mà người ấy cũng quay sang nhìn anh với đôi mắt phát sáng.
Thời gian phảng phất đình trệ, chung quanh ồn ào náo động đều không còn.
Trái tim anh đập liên hồi, hai chân mềm nhũn, cơ thể ngày càng nóng lên, chỉ trong phút chốc đã động tình.
Người nọ nhìn anh mỉm cười, vừa trong sáng vừa cuồng bạo, là nụ cười đẹp nhất mà anh từng thấy.
Anh vô thức đi đến ngồi gần người kia, run rẩy nhìn về phía bartender, đột nhiên không biết mình muốn uống cái gì.
Anh đang do dự hồi lâu, bỗng người đàn ông bên cạnh lên tiếng: "Cho cậu ấy một ly soda."
"......"
"Không, tôi muốn uống rượu."
"Cậu đã thành niên sao?" Người đàn ông hỏi.
"Ai nói tôi chưa thành niên? Tôi năm nay......" anh định nói mình 31 tuổi, nhưng nhìn tới đôi mắt mang theo ý cười của đối phương lại cảm thấy tự ti..
Người đàn ông cười, "Đấy, chính cậu còn không tự tin mà. Ngoan nào, uống soda đi, anh mời cậu." Nói xong còn xoa đầu anh.
Giọng nói của người đàn ông trầm thấp, dễ nghe lại quyến rũ, chỉ nói vài từ đã làm cậu mê mệt.
Một chữ "anh" như cái búa lớn nện vào lòng anh khiến anh không thể động đậy cơ thể mình.
Hai người xít lại gần nhau, hơi thở của người đàn ông nhanh chóng chiếm lấy không khí xung quanh anh, ngón tay hắn chơi đùa bên những lọn tóc trên đầu như mang theo dòng điện khiến anh tê dại.
Anh không dám nhúc nhích, ngồi im tại chỗ nhìn tới vòm ngực của người đàn ông mà đỏ mặt.
Đằng sau cái áo gió màu đen là một cơ thể khoẻ khoắn to bự nhỉ?
"Ha ha......" người đàn ông cười: "Cậu tên là gì?"
"Diệp Tu." Anh hồi hộp trả lời.
"Tôi là Đường Hồng Chí, đêm nay cùng tôi được không?" Người đàn ông thấp giọng dụ dỗ.
Tuy là Diệp Tu vừa gặp đã yêu, nhưng anh cũng sợ gặp phải người xấu, vì thế nhanh chóng từ chối: "Không được, tôi đang vị thành niên, chỉ định tới uống tí rượu thôi."
Người đàn ông nâng cằm Diệp Tu lên, đôi môi hắn nhanh chóng áp lên đôi môi mềm mại tinh xảo của anh, tham lam liếm mút từng li từng tí.
Làn da của anh vừa tốt, phản ứng lại ngây ngô, sạch đến mức khó tin.
Diệp Tu nhanh chóng phản ứng lại, nhưng người đàn ông kia mạnh quá khiến anh như đã muốn còn giả vờ.
Nụ hôn kết thúc, khuôn mặt của Diệp Tu cũng sắp bốc cháy rồi. Anh thẹn thùng nhìn đối phương, hắn liếm môi nói: "Ngọt ghê!"
Trái tim của Diệp Tu đập nhanh như muốn nhảy khỏi lòng ngực, trong khoảnh khắc ấy, anh bỗng nhiên cảm thấy người đàn ông kia quyến rũ cực kỳ.
Anh thực sự rất muốn lao lên nằm gọn vào lồng ngực người đàn ông này.
Nhưng đây cũng chỉ là ảo tưởng của anh mà thôi. Diệp Tu nhanh chóng xua đi ý nghĩ táo bạo ấy, cậu cầm ly soda mà bartender đưa ra uống hết nhanh chóng rồi quay đi không ngẩng lại...
?????????
Ôm xong mới biết bộ này niên hạ? gu t là niên thượng cơ, nhưng mà vẫn ôm haha vì thấy cũng cute?
Lại tới tiết mục lảm nhảm của đào rồi.
Hồi xưa tui có quen 1 bé. Ba em ấy thuộc dạng chơi đồ bị ngáo, mà cứ ngáo lên lại tìm cách giết ẻm. Có lần ổng dìm nước nó đến tắt thở, cấp cứu tới không kịp. May mắn có bà hàng xóm thuộc loại biết cúng, thế là cúng xong cắm nhang vào mũi hay sao ý, gọi hồn con bé về, một lát sau bé có hơi thở lại thật rồi được đưa đi cấp cứu. Con bé tai qua nạn khỏi, nhưng anh trai con bé thì không. Anh trai bé đang đi múa lân trên bờ biển ( khá xa biển nha) bỗng có trận sóng to kéo anh trai bé xuống...
Con bé sau khi thoát chết thì bắt đầu thấy được người âm. Mà chỗ ở của ẻm ( và cả tui haha) ngày xưa là lô cốt, người âm nhiều lắm. Có lần ẻm còn được rủ chơi trốn tìm làm bà nội hoảng quá phải ra ngoài ngã ba cúng xin tha cho. Còn anh trai bé cứ giỗ lại về đem đồ chơi dỗ em gái?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.