Đối mặt với chất vấn của Kiều Tranh, Đường Tam Dương không biết trả lời thế nào mới tốt.
Chẳng lẽ lại nói ta chỉ là đùa ngươi chơi?
Nếu nói như thế, đoán chừng Kiều Tranh dù đánh không lại cũng sẽ liều mạng với hắn.
Cứu mạng, tại sao pháp tu phiền phức quá vậy! Hết lần này tới lần khác mình còn không nỡ vứt bỏ phiền phức.
Kiều Tranh ngẩng đầu nhìn Đường Tam Dương, xem ra là hi vọng hắn nói rõ lý do.
Đường Tam Dương và Kiều Tranh đối mắt một cái, cuối cùng ánh mắt bình tĩnh chuyển tầm nhìn sang một bên, môi hơi hé, “… Buổi đấu giá sắp bắt đầu.”
= 口 =
Trời mới biết, Đường Tam Dương rõ ràng muốn giải thích, chỉ là lời nói lên đến miệng lại lâm thời đổi lời, kéo đến buổi đấu giá chẳng hề liên quan.
Lần này, Kiều Tranh chắc sẽ giận thật.
Đường Tam Dương rất bất đắc dĩ. Hắn vốn không am hiểu kết giao câu thông với người khác, đối với Kiều Tranh một câu nói cũng nghĩ ra tám mười ý tứ càng là tránh không kịp, ai biết mình sẽ quen biết Kiều Tranh ở dị thế chứ.
Đường Tam Dương dời ánh mắt về, trước ánh mắt kinh ngạc của Kiều Tranh duỗi ba ngón tay, “Ba lần.”
“Hả?”
“Ta cứu ngươi ba lần.” Đường Tam Dương nghiêm túc nói, “Đường Nhất Dương, Đường Nhị Dương, ta lừa ngươi tổng cộng hai lần nên tính đi tính lại, ngươi còn nợ ta một lần.”
Ngụ ý là Kiều Tranh ngươi không có lý do chất vấn ta.
Mặc kệ Đường Tam Dương nghĩ thế nào nhưng từ ý tứ lộ ra trong ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-kiem-tu/370267/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.