Kiều Tranh và Vệ Hàm Ương cùng ngồi ăn đồ nhắm, uống linh tửu, nói chuyện phiếm. Trên mặt đều mang nụ cười giả tạo lấy lệ, tâm tư hoàn toàn không đặt vào đối phương.
“Không ngờ đồng tử của Kiều đạo hữu thế mà có thể cùng sư huynh đàm đạo, thật tốt số.” Vệ Hàm Ương nhấp ngụm rượu, ngoài cười trong không cười nói.
Kiều Tranh vận động công pháp, đề phòng nụ cười tự mang vầng sáng của Vệ Hàm Ương, ngược lại không bị trúng chiêu, “Ha ha, ta cũng không ngờ Nhạc Minh đạo huynh vậy mà đàm đạo với Tam Dương nhà ta, thật hiếm thấy. Dẫu sao Tam Dương vẫn còn nhỏ.” Kiều Tranh phản bác lại.
Vệ Hàm Ương vô tội nhìn Kiều Tranh, hơi thở dài.
Kiều Tranh cũng thế.
Cái gì có thể ngăn cản hai thiên tài kiếm tu cùng chung chí hướng đây?
Phì!
Kiều Tranh nhanh chóng xóa suy nghĩ đó, Tam Dương nhà y mới không đi làm cái thứ kiếm tu bỏ đi. Tam Dương chỉ là vì truyền thống gia đình, mồm mép lợi hại thôi, nhìn thế nào cũng là hạt giống pháp tu tốt! Y tuyệt đối sẽ không để Tam Dương đi lên con đường kiếm tu không thể quay đầu.
Sở dĩ lưu lạc đến tình huống bây giờ thì phải nói từ khi Kiều Tranh mang theo Đường Tam Dương vừa bước vào cửa Tam Nguyên kiếm đạo môn.
— Ta là đường phân cách quay ngược thời gian —
Nhắc đến Tam Nguyên kiếm đạo môn cũng xem như lịch sử lâu đời.
Là một chi nhánh của Vạn Kiếm Quy Nguyên kiếm tiên tông ở đại thế giới Thiên Nguyên lại khác Thái Ngọ môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-kiem-tu/370254/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.