Lý Tư phân tích rất đúng, việc này phải suy tính lâu dài, đánh giá tốt nhất đối với đề nghị của Lý Tư là: “Vô nghĩa, chẳng phải tôi sợ Doanh ca đột nhiên trở mặt sao?”
Lý Tư: “Tôi tính toán mỗi lần thức tỉnh tới lúc quên đi là 10 phút, chỉ cần thời điểm vừa thanh tỉnh liền bấm giờ rồi hết giờ lui tràng là được, làm vài lần đơn giản là có thể nói rõ chuyện này."
“Vấn đề là Tần vương điện không phải nơi bình thường, vào dễ ra khó.”
Lý Tư chỉ vệ binh ở cửa: “Mang theo bọn họ, Tần Thủy Hoàng kêu bọn họ gọi cậu là gì?”
“Tốt nhất là đừng dùng bọn họ, dễ khiến họ hiểu lầm, hơn nữa Doanh ca lúc nào thanh tỉnh thì tùy thời thông báo.”
Lý Tư vỗ ngực nói: “Việc này thích hợp với anh, anh hiện tại đã là thượng khanh, xuất nhập rất tiện.”
Tôi nói: “Đành vậy.”
Tôi tìm Mông Nghị, kêu hắn mang theo 500 người cùng tôi vào cung, Mông Nghị cảnh giác: “Ngài muốn làm gì?”
Tôi nói thẳng: “Không cần cậu giúp tôi tạo phản, nhưng mà đại vương các cậu muốn giết tôi thì các cậu phải cứu tôi ra.”
Mông Nghị nghĩ chút rồi nói: “Điều này ngược lại tôi làm được, được rồi.”
Tôi vỗ vai cậu ta nói: “Việc này cậu làm tốt trực tiếp kêu đại vương ban công chúa Cao Ly cho cậu.”
Mông Nghị: “...”
Chúng tôi dẫn theo một đội người, an bài Lý Tư trong xe ngựa, tôi cưỡi ngựa đi cùng Mông Nghị, Mông Nghị thấy tôi ngồi ngựa liền biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2321170/quyen-3-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.