Nói thật đội hộ vệ của Tần Thủy Hoàng lưu lại cho tôi ấn tượng tốt từ đầu tới cuối. Bọn họ đối mặt “yêu quái” chưa từng sợ hãi hoảng hốt, cũng chưa từng nghĩ tới chạy trốn, cho thấy bọn họ rất trung thành với Chính béo. Đương nhiên, quân Tần hiện tại từ thực lực mà nói là mạnh nhất thất quốc, hơn nữa hiện tại triều Tần cũng đang lúc cường thịnh.
Khi tôi hô lên xong, quân Tần hai mặt nhìn nhau. Tướng quân cũng thì thầm to nhỏ: “Thuốc trường sinh bất lão?”
Tôi kinh ngạc: “Đại vương của bọn ngươi không nói với bọn ngươi muốn tìm thuốc trường sinh bất lão sao?” Mọi người đều lắc đầu.
Tôi lập tức hiểu ra, lúc này Tần Thủy Hoàng còn chưa thống nhất thất quốc, còn không tới lúc vì chính mình mà xa hoa dâm dật. Hơn nữa, nước Tần dù cường đại hơn một chút, nhưng cũng có thể bị các nước khác thôn tính, dù có uống thuốc mà thành một đại vương vĩnh viễn lưu vong cũng chẳng mấy thích thú.
Tướng quân quát lên: “Ngươi rốt cục là ai?”
Tôi hạ kính thủy tinh xuống một chút, nịnh nọt: “Làm công tác quản lý ngươi hẳn phải có chút kiến thức chứ, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra ta kỳ thật là một người tu tiên sao?”
Có người hỏi nhỏ tướng quân: “Có muốn báo cáo đại vương không?”
Lúc này bỗng một đám người ào ào từ trong đại điện đi ra, là đám ăn mặc kiểu quan văn, cãi nhau ỏm tỏi: “Đại vương hỏi bên ngoài có gì ồn ào?”
Chuyện quá đột ngột, tới lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2321163/quyen-3-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.