Một lát sau, dược tính tiêu trừ gần hết, Hạng Vũ ôm Trương Băng nói: “Anh đưa cô ấy về trường.”
Tôi lo lắng: “Anh có thể lái xe được không?”
“Không sao, như chú nói đấy, không thể để cô ấy tỉnh dậy nghĩ mình bị kiếm nhã.” Hạng Vũ cười nói: “Sau này còn phiền mọi người chiếu cố cô ấy, nhất là chú, Tiểu Cường, nếu cô ấy có gì khó khăn chú mà giúp được thì phải hết sức.”
Trải qua thiên tân vạn khổ tìm được Ngu Cơ lại là giả, chúng tôi đều nghĩ Sở Bá Vương gần như suy sụp, ít nhất phải buồn chán, nhưng vẻ mặt Hạng Vũ lại thoải mái.
Tôi vội đáp ứng: “Chắc chắc rồi.”
Hạng Vũ nhìn Hà Thiên Đậu: “Cô ấy tỉnh lại sẽ hoàn toàn không nhớ gì về tôi chứ?”
Hà Thiên Đậu gật đầu: “Đúng vậy, cô ấy nhiều lắm chỉ nhớ cậu tên Hạng Vũ, là một ông chú từng có quan hệ mập mờ thôi, nhưng vì cô ấy hoàn toàn quên kiếp trước nên hẳn sẽ lại không thích cậu, thực sự còn có thể thấy hoang đường.”
Hạng Vũ mỉm cười: “Thế là tốt nhất.”
Hà Thiên Đậu cũng cảm thấy Hạng Vũ có gì đó khác thường, nói với anh ấy: “Anh tra qua rồi, Ngu Cơ đầu thai tới....”
Hạng Vũ xua tay nói: “Đừng nói, tôi biết cô ấy ở đâu.”
Hà Thiên Đậu ngạc nhiên: “Sao cậu biết?”
Hạng Vũ không nói gì thêm, ôm Trương Băng đi ra ngoài.
Lý Sư Sư nhìn bóng lưng Hạng Vũ: “Hạng đại ca nói chuyện cứ là lạ.”
Ngô Tam Quế: “Mọi người nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2321119/quyen-3-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.