Không Không Nhi rốt cục cũng là kẻ có bản lĩnh, hắn tránh ra bên cạnh, nói với Triệu mặt trắng nói: “Đi.”
Triệu mặt trắng nhìn quanh nói: “Tao cần một thanh kiếm.”
Hoa Mộc Lan chỉ chỉ thanh trường kiếm bên cạnh bộ áo giáp của mình nói: “Nếu không chê thì hãy dùng thanh kiếm của tôi.”
Triệu mắt trắng đi vào lấy từ trên tường xuống, cầm ra dưới ánh đèn, kéo ra một đoạn, thấy kiếm lấp lóe hàn quang, tôi khen: “Kiếm tốt.” Mặc dù tôi không biết là tốt hay không tốt, nhưng theo lệ phải khen, dù sao kiếm của Hoa Mộc Lan hẳn cũng không phải để chơi, khẳng định không tồi.
Ai ngờ Triệu mặt trắng rút kiếm ra cân nhắc một chút chậm rãi thả lên đất, nắm vỏ kiếm: “Kiếm quá nặng, tao cầm cái này đánh với mày.”
Không Không Nhi nín hơi nhìm chằm chằm, bỗng cầm ngang đoản kiếm trong tay nói: “Kiếm này, tên Ngưng Không Hành, dài một xích tam thốn, dùng hàn thiết dưới đáy biển chú tạo, dưới kiếm 13 vong hồn, đều là những kiếm khách danh mãn thiên hạ...”
Triệu mặt trắng nhìn vỏ kiếm trong tay chậm rãi nói: “Đây là vỏ kiếm, rất dài, làm bằng gỗ, không bằng của ngươi..”
Chúng tôi: “....”
Không Không Nhi: “Tao kính mày là kiếm thần nức tiếng thiên hạ, một lát nữa động thủ tuyệt bất dung tình.”
Triệu mặt trắng đột nhiên nói: “Chờ chút.”
Không Không Nhi trang nghiêm: “Sao, tâm mày còn chưa tĩnh lặng sao?”
“Không phải, tao muốn đái cái đã.”
Bọn tôi: “...”
Triệu mặt trắng cắm vỏ kiếm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2321115/quyen-3-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.