Lúc chúng tôi rời khách sạn, còi cảnh sát rõ to phá tan màn đêm - đó cũng là thời điểm nhân vật chính rời đi, dù sao chúng tôi đã làm thế.
Trên xe, tôi thấy Bánh Bao dù trấn định nhưng thân thể run run, tôi hỏi: "Sợ à?”
Bánh Bao liếc mắt nhìn chúng tôi, ngượng ngùng gật đầu.
Tôi nói: “Sao lúc đập người ta không nương tay? Người mang em đi nói gì?”
Bánh Bao nói: “Lúc đầu là hai người Trung Quốc, họ tới cửa hàng cũng chẳng nói gì với em, nói cần em đi một chuyến.”
Tôi trừng mắt: “Em thật vô tâm, thế là đi với họ à?”
Bánh Bao nói: “Không đi không được, bọn họ có súng, người ta không phát hiện thôi. Em thấy rõ hai người lộ súng trong áo, em không đi, quán bánh bao máu chảy thành sông.”
Hoa Mộc Lan cười nói: “Bánh Bao thật là một lão bản có trách nhiệm.”
Tôi nói: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó họ giao em cho hai người nước ngoài, người nước ngoài thì lại tốt, nói chờ anh đến chúng ta gặp mặt, nhưng em cũng không phải đứa ngốc, nguyên bản tưởng rằng họ trói em lại chờ anh tới giao tiền, nhưng uống cốc sữa hỏng liền đi WC không ngừng, sau đó bọn chúng cũng chẳng cảnh giác với em nữa, rồi các anh tới.”
Hạng Vũ cười nói: “Nói như vậy chúng ta hơi quá tay với hai đứa nó rồi.”
Hiện tại xem ra chuyện là thế này: Cổ Đức Bạch ủy thác Lôi lão Tứ bắt cóc Bánh Bao, bởi vì hắn hiểu được hai người ngoại quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2321107/quyen-3-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.