Mẹ nó, hiện tại Hà Thiên Đậu đã lộ ra đòn sát thủ, đó là dùng tiền.
Tình huống hiện tại là mình phải ném ra một thứ gì đó rồi dùng tiền mua lại -- Thật đúng là thần tiên có lối suy nghĩ mà không phải phàm nhân bọn tôi có thể hiểu rõ.
Cho nên khi tôi cầm viên bảo châu nhỏ như quả quất mà Lý Sư Sư tặng cho tôi cùng bộ giáp mà Hoa Mộc Lan mặc lúc xuyên qua tới thì ánh mắt Hà Thiên Đậu lộ rõ vẻ đau xót. Mấy thứ này đều phải dùng tiền của lão mua về à.
Hà Thiên Đậu nhìn hai kiện bảo bối, bình tĩnh nói: “Để lại đi, anh mua không nổi, hai thứ này mà hiện thế thì bọn ta còn phiền toái lớn hơn nữa, chú có két an toàn không, nếu không thì bỏ tạm chỗ anh.”
Tôi ngạc nhiên: “Để vào chỗ lão?”
Hà Thiên Đậu nói: “Bọn chúng mới vừa càn quét chỗ anh, khẳng định không ngờ anh còn dám đem đồ mang về.”
Tôi khinh bỉ: “Lão chỉ có một chiêu đó thôi sao? Đã an toàn sao lão không về nhà đi?”
Hà Thiên Đậu có chút quẫn bách: “Người về thì khác.”
“Vậy hiện tại lão làm sao bây giờ?”
Hà Thiên Đậu nói: “Chú không thể mượn cho anh vài món đồ cổ dùng tạm sao, xong việc anh đưa lại cho chú.”
“Lão nói hay nhỉ, đồ cổ chứ có phải máy xay sinh tố hay xe đạp đâu, lão cho là nhà nào cũng có sao? Hơn nữa lão có dám khẳng định cầm về được không? Chẳng may kế hoạch tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2321095/quyen-3-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.