Còn có người bị dọa sợ hơn cả tôi, hai ông chủ trực tiếp sợ đái ra quần, vội vàng khom lưng. Lôi Lão Tứ vội nói: “Không phải nói hai vị, thật xin lỗi.” Nói xong Lôi Lão Tứ lơ đãng nhìn tôi, bộ dáng chật vật của tôi cũng bị hắn thấy là cái chắc.
Tôi thầm tự mắng mình, tôi biết tôi phải đương đầu với một vị lão đại của xã hội đen, hắn thích thị uy, nghe như là đang quát con mình, kỳ thực là muốn cho tôi mất thể diện, nếu nói tới đánh nhau thì tôi không sợ, nhưng hắn lại dùng giọng điệu lạnh lùng thì ai mà chịu nổi? Xem ra Lôi Lão Tứ cũng chẳng có bao nhiêu thành ý.
Lôi Minh đứng lên, Lôi Lão Tứ lại đổi vẻ mặt giả dối nói với hai ông chủ: “Sự tình là thế này, hôm qua thằng nhóc không nên thân của tôi chạy tới quán hai vị giương oai, tạo thành tổn thất nhất định với hai vị, mà vị huynh đệ Tiểu Cường –” nói xong chỉ vào tôi “Nghe nói phu nhân của Tiêu huynh đệ làm việc dưới quyền hai vị, vì chuyện này, Tiêu huynh đệ dẫn người trong một đêm đập phá liên tiếp 4 địa điểm kinh doanh của tôi.” Hai ông chủ hoảng sợ ngẩng đầu nhìn tôi, vẻ mặt họ vừa lo sợ vừa bội phục, sau đó cuống quít cúi đầu.
Lôi Lão Tứ nói tiếp: “Hôm nay tôi tìm vài vị tới là ấn chứng lời nói của Tiêu huynh đệ, tôi bảo các vị mang ảnh chụp đến cả rồi chứ?”
Thế tôi mới hiểu hóa ra hai vị lão bản là người chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2321023/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.