Bánh Bao vừa gọi mọi người tập trung chuẩn bị ăn cơm vừa hỏi tôi: “Anh có gọi điện cho Lưu Quý chưa?”
Tôi nói: “Gọi rồi, anh ấy đang giúp Phượng Phượng làm hàng giả, đang rất bận.”
Bánh Bao: “Anh cứ bảo mọi người ăn trước, em để lại hai phần đồ ăn.”
Tôi kêu mọi người trong nhà: “Ngồi đi - ai đi kêu anh Kha về cái?”
Kim Thiếu Viêm đang đứng bên cửa sổ, nó ghé cửa sổ mấp máy gì đó, cũng không biết nên nói thế nào, đành ngồi xuống. Tần Thủy Hoàng nhặt một cái bình ném xuống, lập tức nghe tiếng Kinh Kha ở dưới nhà vọng lên: “Ăn cơm hả?” Chốc lát sau đã chạy hùng hục lên.
Tôi thấy một bàn lớn đã đủ người, nhưng vẫn cảm thấy không ổn, đành nói: “Xin chính thức giới thiệu, vị này là em của Kim Thiếu Viêm - Kim Thiếu Viêm hẳn mọi người còn nhớ rõ nhỉ?”
Kim Thiếu Viêm còn giả vờ hỏi nhỏ Lý Sư Sư: “Trước kia mọi người thật gặp qua người giống hệt tôi hả?” Sau đó nhân cơ hội ngồi cạnh Lý Sư Sư.
Chúng tôi đều thầm mắng: “Giả tạo.”
Lý Sư Sư không biết nên nói gì cho phải, chỉ có thể mỉm cười cho qua.
Tôi cũng không biết nói gì, hỏi bâng quơ: “Kim tiên sinh thích đua ngựa hả?”
Kim Thiếu Viêm nói: “Ngẫu nhiên cũng chơi, thời gian trước tôi... à, tôi còn giúp anh tôi đặt cược con “Càng thua càng đua”, Tiêu tiên sinh cũng biết về ngựa sao?”
“Càng thua càng đua”? Không phải là khi chạy trông nó như thỏ què chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320956/quyen-2-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.