Quay lại hiệu cầm đồ, Hạng Vũ đang nhàn nhã đứng cạnh cửa sổ nhìn trời, từ khi tới đây anh ấy thấy mịt mờ không biết làm gì, Ngu Cơ tìm được rồi, nhưng đã không phải người anh ấy yêu khi xưa.
Tô vô thức nắm chặt bích quy trong tay, nhiệt tình chào hỏi: “Anh Vũ, ăn cái này.” Nói xong tách bánh quy làm hai, đem phần không có chữ ra cho Hạng Vũ. Tôi mơ tưởng tới “Lực bạt sơn hề khí cái thế” đâu chỉ lúc một, đương nhiên, tôi làm vậy cũng không hay, bất quá Sáu Lưu đã nói, thứ này không có tác dụng gì lớn tới đối tượng sử dụng.
Hạng Vũ chẳng chút suy nghĩ bỏ vào miệng, nuốt xuống, tôi cẩn thận cất nửa còn lại, vừa cất vừa hỏi: “Anh Vũ, mùi vị thế nào?”
Hạng Vũ chỉ gật đầu: “Cũng được.”
Cứ thế, tôi rất thuận lợi trữ bị lực lượng của Hạng Vũ, điều này khiến tôi nhớ lại một bộ phim hoạt hình xem khi còn bé. Nhân vật chính trong phim có lực lượng của gấu, ánh mắt của ưng, tốc độ của báo và cái lỗ tai của sói. Hiện tại tôi chỉ cần phát hết số bánh quy, tất cả xem ra cũng chẳng khó khăn gì.
Tôi đang đắc ý, bỗng nhiên có một cái tay duỗi ra trước mặt tôi: “Cho anh một cái.”
Tôi quay sang, nhìn thấy con mắt phải một bên trái một bên của Kinh Kha đang đảo lia lịa nhìn tôi.
Tôi giấu hộp bánh quy đi: “Anh không cần phải ăn.” Tôi không muốn khi ăn xong nửa miếng bánh quy, dùng thuật đọc tâm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320953/quyen-2-chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.