Phí Tam Khẩu nói với tôi, sau này tiền cấp xuống và xây dựng trường Dục Tài đều do gã lo, nhưng thân phận của gã vẫn là nhân viên Quốc An cục, dù sao dựa theo hiểu biết của tôi chính là: Đám Lý Hà đi đối phó gián điệp đặc công gì kia là đối ngoại, mà Phí Tam Khẩu phụ trách một vài vấn đề mẫn cảm về lợi ích tổn hại quốc nội, vốn dĩ, ai đã từng thấy quản lý trường học còn phải qua Quốc An cục? Có thể thấy quốc gia không hề yên tâm với chúng tôi. Thứ nhất, những cao thủ này thực ra còn quý giá hơn cả quốc bảo, không thể để họ bị phần tử đối địch cướp mất, thứ hai còn phải phòng ngừa kẻ có bụng dạ khó lường trà trộn vào hòng phá hoại, Phí Tam Khẩu sẽ càng thêm lưu tâm trong vấn đề tuyển sinh.
Tôi hỏi lão Phí:
- Thế hôm nay anh cố ý tới tìm tôi là có việc gì?
Lão Phí nói:
- Là thế này, trước khi trường học chưa hoàn toàn xây dựng xong bọn anh muốn kiếm một đám thực nghiệm sinh, xây dựng một vài một phòng học đơn giản trong khuôn viên trường Dục Tài, tuyển vài học sinh xem hiệu quả ra sao, để sau này tổng kết kinh nghiệm giáo dục, bây giờ muốn trưng cầu ý kiến của chú.
Tôi nói:
- Việc này được đấy.
- Ừm, chú hãy bảo những vị trong FC Lương Sơn của chú chuẩn bị đầy đủ, ngày mai anh sẽ bắt đầu làm việc với nhóm học sinh đầu tiên.
Tôi chợt nhớ tới những đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320888/quyen-2-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.