Quốc An cục!
Tôi liền cảm thấy số rượu tôi đã uống “uỳnh” cái theo lỗ chân lông thoát sạch ra ngoài. Tôi lại còn thấy mình can đảm vì đã làm được điều này, ít nhất là rượu nó không thoát ra theo đường nào khác (tè dầm) mà không thông qua lỗ chân lông.
Nói tới Quốc An cục, cảm nghĩ đầu tiên của tôi là FBI cùng CIA của Mỹ. Cái này mọi người biết cả, cho dù trên khắp nước Mỹ xuất hiện một bọn CIA với FBI cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì, còn mang theo mấy thứ kỳ quái, miệng thì lẩm bẩm hô khẩu hiệu vô lại: “Tất cả vì an toàn của quốc gia.” Làm vô số chuyện xấu, giết người như ngóe, chính phủ còn phải đi thay bọn họ chùi đít.
Tôi hiểu được người ngồi đối diện tôi là ai liền thành thật, hai tay đút đũng quần, chuẩn bị trả lời các câu hỏi, nếu không tôi sợ anh ta thật sự móc ra một khẩu súng tự động, chỉ vào tôi bóp cò. Nếu thế sau này tôi chỉ có thể tìm cảm giác ưu việt về trí lực trong chuồng heo mà thôi.
Người trẻ tuổi đối diện thấy bộ dáng của tôi, cười nói: “Tiêu chủ nhiệm không cần khẩn trương, anh cứ coi chúng tôi là cảnh sát được rồi.”
Tôi khép chân nói: “Thấy cảnh sát tôi cũng khẩn trương…”
“A, hà, à đúng rồi, anh sau này cứ gọi tôi là C được rồi.” (giống Men In Black)
Nghe coi, C, danh hào là gì nhỉ, “liệp kiêu”? hay là “kinh xà?”
…Tôi bỗng nhiên cảm thấy khủng bố, bởi vì tôi nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320880/quyen-2-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.