Tôi biết, hôm nay khẳng định ngủ không ngon, ông Trương, Lưu bí thư tuyệt không cho ngủ ngon.
Kết quả người đầu tiên gọi điện thoại lay tỉnh tôi lại là người của khách sạn gọi tới, người gọi là một nữ nhân viên tiếp tân giọng ngọt ngào, cô ấy nói: “Tiêu tiên sinh, chúng tôi là là khách sạn Hồng Vận, ngài dã đặt 35 phòng khách sạn tại chỗ chúng tôi, theo lịch chúng tôi sẽ phái 2 xe khách tới trường đón các vị tuyển thủ vào ở, xin hỏi chúng tôi có thể đi từ bây giờ được không?”
Tôi mắt nhắm mắt mở nói: “Giờ là mấy giờ?”
Bên kia không cần nhìn lại đồng hồ nói luôn: “Giờ là 6 giờ đúng.”
Tôi nói: “Còn sớm thế mà?”
Nữ tiếp tân nhắc tôi: “Khai mạc bắt đầu lúc 8 giờ…”
Từ Trung tâm thể dục thể thao tới trường mất 40 phút.
Tôi nói : « Xuất phát đi. »
“Vâng, xin lôi đã làm phiền ngài nghỉ ngơi, xin cảm tạ ngài một lần nữa vì đã chiếu cố khách sạn.”
Tiếng nói ngọt nào của tiếp tân khiến tôi rất thoải mái, nếu khai mạc sắp bắt đầu, tôi không thể ngủ nữa, còn vì sao phải vặn vẹo, thì chỉ có những bạn nam cường tráng mới có thể hiểu, xem ra thận của tôi thực tốt, hơn nữa… tôi cùng bánh bao đã tách nhau hơn tháng rồi. Nước lạnh vã vào mặt, tôi mới có chút tỉnh, vì sao lại là 35 phòng? Tôi kêu Lưu bí thư an bài 60 người, hẳn là thuê 30 phòng, kỳ thực: một gian theo tiêu chuẩn 3 sao mà đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320782/quyen-1-chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.