Tam hùng nghe xong chuyện của Hạng Vũ, lắng lại trong tâm, Trương Thuận dè dặt hỏi: “Vậy chị dâu hiện tại…”
Tôi nói: “Chị dâu hiện tại là một sinh viên quên sạch rồi, anh Vũ mặc thế này là để đi cua.”
Ba người vô cùng hứng khởi, đồng thanh nói: “Cần trợ thủ không?”
Tôi thay anh Vũ đáp lời: “Tạm thời không, bọn em có một tiểu tổ xử lý rồi, lúc nào chị dâu cùng mẹ đều rớt xuống nước thì bọn anh sẽ hữu dụng.” Tôi đột nhiên nhớ lại đề bài làm vô số đàn ông từ cổ chí kim khốn đốn: “Mẹ và vợ cùng rơi xuống nước, anh sẽ cứu ai?”
Trương Thuận: “Nói quỷ gì vậy, đang yên lành sao lại rơi xuống nước?”
Tôi nói: “Thì coi như thế đi.”
“Vậy đương nhiên là cứu mẹ rồi, vợ anh bơi giỏi lắm.”
“Coi như không biết bơi đi.”
Trương Thuận nói: “Vậy anh sẽ mỗi tay kéo một người.”
Tôi nói: “Chỉ có thể cứu một người thôi.”
“Chú đang gây sự với anh hả?”
“Mau nói, mau nói đi, anh mà đáp được câu này thì anh sẽ trở thành đàn ông thời đại này đó, em còn dễ dàng xin giải thưởng đặc thù gì đó cho anh nữa.”
Nguyễn Tiểu Nhị xen vào: “Nếu là anh thì sẽ cứu mẹ.” Sau đó chọc Nguyễn Tiểu Ngũ: “Chú thì sao?’
Nguyễn Tiểu Ngũ: “Hai anh em ta một cứu mẹ, một cứu vợ là được roài, em giúp anh cứu chị dâu.”
Nguyễn Tiểu Nhị: “Anh em tốt.”
Trương Thuận cũng gật đầu: “Đúng, anh cũng cứu mẹ, để Trương Hoành cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320749/quyen-1-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.