Lúc ăn cơm, bánh bao gọi Tần Thủy Hoàng: “Anh béo, đừng ăn cả tăm xỉa răng thế.”
Tôi vội nói: “Sau phải gọi anh Chính.”
Tần Thủy Hoàng cười nói: “không cọ chi, không cọ chi”, sau đó lấy tăm xỉa răng xiên thức ăn: “Bánh Bao nệu không đệ anh đói, anh phạ lệ phong em Trịnh Vương.”
Tôi nói; “Giờ em là Tề Vương cùng Ngụy Vương rồi, thêm Bánh Bao nữa là chiếm nửa giang san, anh không sợ bọn em liên hợp tạo phản à?”
Tần Thủy Hoàng đột nhiên nói: “Đụng rôi, anh họi chụ nạy, đại Tận cụa anh ra sao hị?”
Lưu Bang lập tức lo lắng, tôi cũng á khẩu không nói được gì. Bánh Bao cầm đũa gõ vào bát cơm: “Ăn cơm ăn cơm, ăn xong rồi chơi gì thì chơi.”
Ăn xong chúng tôi làm theo kế hoạch, Hạng Vũ cùng tôi đi ra, anh ta mở cửa xe nói: “Chúng ta trực tiếp đi đường phú thái hả?”
“Chúng ta…cứ tới đó trước đã.” Tôi vốn muốn đưa anh ấy trực tiếp tới “trung tâm thương mại quốc tế”, tới đường Phú Thái không phải vì tiết kiệm, mà tôi đột nhiên nghĩ biến Hạng Vũ thành một người thanh niên tuổi 20 thì cần rất nhiều đạo cụ, những thứ lung tung đó thì phải tới đường Phú Thái mới mua được, bạn không thể trông cậy vào nơi bán bít tất giá 300 NDT để mua được quần áo cho cảm giác trẻ tuổi được. Chúng tôi dừng xe đầu đường Phú Thái, tôi dẫn anh ấy vào một nhà chuyên bán đồng phục thể thao, vừa vào cửa đã cầm một cái khăn trùm đầu ném cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320745/quyen-1-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.