Sư Sư nhìn trộm tôi, hiện tại đại khái chỉ có cô ấy mới hiểu nỗi khổ của tôi “gọi điện thoại cho Lưu bang, hạn anh ấy phải trở về trong vòng nửa giờ nữa.”
Tôi kéo Hạng Vũ đang sắp xếp các món đồ mua được lại, hỏi anh ấy; “Anh Vũ, ánh tính khi nào đi?”
“Đương nhiên là càng nhanh càng tốt, anh đã nghĩ đi luôn, nhưng thấy không chào mọi người thì không hay.”
Tôi: “…”
Bất chợt điện thoại Lý Sư Sư vang lên, chẳng biết vì sao cô nàng đỏ mặt thiếu chút ném luôn điện thoại đi, cô ấy đặt điện thoại lên bàn, nói; ‘anh trai…” rồi đi ra ngoài.
Tôi buồn bực tiếp lấy, chỉ nghe Lưu Bang nói: “…ai, ai nha, hộc hộc, hộc hộc, nói… gì đây, hộc hộc , hộc hộc…”
Tôi nghe thấy liền nói: “Anh Bang, trả bài à? “
Lưu Bang nghe ra là tôi, hơi chút ngượng ngùng: “hộc hộc, hộc hộc, anh đang giúp Phượng Phương bê hòm, hộc hộc hộc hộc…”
Tôi tức điên: “Đánh rắm, bê đồ thì anh dùng tay nào nghe điện thoại, chắc là dùng cái chân thứ ba để nghe điện thoại hả? xxx mau rồi về.”
Góa phụ đen Quách Thiên Phượng cướp lấy điện thoại: “Hộc hộc hộc hộc … sao lại nói thế, anh ấy xxx, hộc hộc… hộc hộc… vậy chị là cái gì?”
Tôi thầm nói, chị đương nhiên bị xxx, miệng lại nói: “he he, chị dâu cũng đang bê hòm hả?”
Góa phụ đen nghe ra là tôi, ngượng ngập nói: “là chú Cường à, bọn chị xong ngay thôi mà.”
“Thôi khỏi, vì “bê” vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320740/quyen-1-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.