Trương học hiện giờ đã có khá có quy mô, tường vây chạy dài không dứt vươn xa tới khu thôn xóm, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy cách đó 2 km là đường sắt, tường bao màu hồng vô cùng bắt mắt, giống như và vết máu của thiên thần rớt xuống khi chiến đấu lưu lại, chỉ có điều trong sân trường rộng mênh mông, các tòa nhà của trường chỉ chiếm diện tích chưa tới 1/10, nhìn không quá thích hợp.
Lý Vân cũng từng hỏi tôi vì sao không xây tòa nhà giảng dạy cùng ký túc xá phân bố xen kẽ ra, tôi nói không muốn khiến họ quá khỏ, không phải mất thời gian đi từ ký túc xá tới chỗ học, học xong còn phải chạy về nhà ăn nữa thật xa? Đối với Đái Tông thì chẳng đáng nói, Ngô Dụng Kim Đại Kiên thì sao? Bọn họ ăn xong cơm trựa lại chạy tới chỗ học, chờ đến lúc cơm chiều lại chạy về.
Vì vậy hiện tại túc xá, nhà ăn cùng phòng học đều xây ở một khu, tuy cự lý rất gần, nhưng trong một khu thương mang đại địa kia, hiển nhiên chẳng có gì, đại địa thương mang. Bạn cứ đứng ở một điểm, căn bản không nhìn rõ phía xa có tường bao, giống như đang ở một khu đất trống.
Tường bao tôi xây giống như vạn lý trường thành vậy, một bộ phận lớn xuất phát từ tâm lý cần.
Lều trại 300 gần cửa trường, vì vậy tôi trước tạt qua xem bọn họ thế nào, ánh đèn mô tô chiếu ra chói mắt, khiến các chiến sĩ đứng gác nhìn không rõ rốt cục là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320735/quyen-1-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.