Người không biết bơi khi rớt xuống nước trức tay chân vung loạn, không quản là cái gì đều ôm chặt chết không buông – nghe tư vũ kéo tôi xuống nước, lại nhảy xuống nước trước, tôi vay chân vung loạn ôm chặt đùi cô ấy. Nghê Tư Vũ dỏ mặt nói: ‘Anh làm gì vậy, buông ra.”
Tôi đương nhiên không buông! Càng ôm chặt, bởi vì tôi muốn thò đầu lên khỏi mặt nước, nhưng cứ dán đùi Nhê Tư Vũ, cứ thế, tôi uống mấy ngụm nước, lỗ tai ôn ông, từ trong nước tôi thấy Nghê Tư Vũ hình như mắng tôi “đồ háo sắc”, sau đó cô nghiêm người kéo tôi chìm xuống nước, tôi hơi lỏng tay, cô như một mỹ nhân ngư bơi đi.
Tôi càng lúc càng chìm xuống, liều mạng vẫy vùng, giơ tay ra hiệu cho nhân viên cứu hộ giúp. Nhân viên cứu hộ ngồi trên bục cao, thấy rõ là tôi thì thờ ơ, tùy tôi vugn tay kịch liệt, anh ta vẫn ôm tay trước ngực, lúc thì vẫy vẫy coi như đáp lời.
Xong rồi, anh ta thấy tôi cùng Trương Thuận đi chung, khẳng định không nghĩ tôi không biết tới, thấy tôi kêu cứu, còn tuwngr tôi đang trêu chọc. Khả năng hiện tại tôi vùng vẫy giống kiểu bởi biểu diễn, chỉ thấy tôi vươn một tay chân thẳng tắp, có lúc làm ra các động tác có độ khó cao, mà có lúc giống xoay ba vòng, có lúc lại đảo lắc, rất nhiều người chú ý thấy tôi nửa phút không đổi khí, tuyệt đối có tố chất của mọt đội viên bơi nghệ thuật…
Không nghĩ tới, Cường tôi sẽ chết đuổi ở tình cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320714/quyen-1-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.