An bài xong xuôi cũng đã 2h chiều, đã rời nhà hơn 12 tiếng, nếu như không trở về trước 4h30 chiều khi bánh bao đi làm về, quyển sách này cũng kết thúc.
Khi tôi căng chân muốn đi, di động của tôi réo lên, tôi cầm lên nghe, Lại đứng bên tôi sửng sốt, hắn căn bản chưa thấy di động kiểu này bao giờ. Tôi lật máy, bấm nút nghe, liền nghe tiếng hiệu trưởng Trương vang lên: ‘Nghe nói thời gian ngắn như vậy cậu chiệu được một nhóm học sinh rồi hả?”
Tôi trợn mắt, Lại vội vàng nói nhỏ: ‘Em không có nói chuyện đánh lộn.”
Hiệu trưởng Trương nhận được đáp án liền nói: ‘Cậu có rảnh không, tôi muốn đi xem các học sinh.” Tôi biết thữa không thể đắc tội với lão già này, vội vàng hoan nghênh.
Một cuộc điện thoại này khiến tôi phát sầu, 300 người này nếu nói tuổi tác đa phần khoảng 20, nếu nói về từng trải, nhìn qua là biết toàn bộ đều là đặc nhiệm trong quân đội, mỗi người đều để tóc dài, tuyệt đối không thể chấp nhận đối với một phần tử tri thức bảo thủ như lão hiệu trưởng Trương, tôi lại không thể nói với lão rằng học xá còn chưa xây xong nhưng đã chiêu 300 phần tử máu đánh lộn tới.
Lại chờ tôi cúp máy, nhìn chằm chằm điện thoại của tôi, thấy tôi trừng mắt hắn mới cười nói: ‘Thời này kẻ có tiền đều thích dùng cục gạch sao?”
“Rắm thối, quan gì tới mày? Tao làm gì là việc của tao.” Tôi nói với hắn: ‘Nhanh chóng tìm cho tao mấy tên thợ cắt tóc lại đây.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320666/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.