Tôi cầm tờ giấy, trên đó ghi một mớ những điều cần chú ý, đọc cũng không thèm đọc, soạn cái tin nhắn” Đố biết ai đây?” rồi gửi theo số ghi trên đó. Kim Thiếu Viêm thấy vậy cười nói:
- Nó không thường dùng tin nhắn, nhưng em đoán nhất định sẽ trả lời…
Đúng lúc đó tin nhắn đến :” Bé yêu?”, Kim Thiếu Viêm nhìn không thèm nhìn nói luôn: “ bé yêu?”, tôi phục sát đất, hỏi:
- Trả lời sao đây?
- Thì nhận là bé yêu, rồi hẹn thời gian, địa điểm gặp mặt.
- Chú…à nó có đến không?
- Chắc chắn, anh đầu tiên cứ kệ nó, để nó đến tìm.
Tôi chỉ gã nói:
- Không sợ gặp bọn lừa đảo hả?
- Từ bé em đã được huấn luyện nghiêm khắc, người bình thường bảy tám thằng cũng không lại gần được, vì thế mới dùng chiêu này để tiếp cận.
Bố nó, lần đầu tiên tôi mong Yến Thanh đến sớm. Kim Thiếu Viêm vươn vai, vặn mình một cái nói:
- Nếu anh không phản đối thì em định mời mọi người một bữa, nói gì thì em cũng là một nửa chủ nhà, nhìn một đám hoàng đế, anh hùng chen chúc phòng tập thể, ăn mì ăn liền, quả là không nỡ. Đến đây một chuyến có dễ dàng gì đâu, cho họ hưởng thụ thế giới tươi đẹp này chút đi.
Vụ này tôi thấy không vấn đề, cơm của cả đám người như thế nấu cũng chẳng dễ, huống chi hôm nay Bánh Bao làm ca đêm. Hội này đến đường Phú Thái cũng dạo rồi, chắc không còn nơi nào không đi được, vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320632/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.