Trong lúc tôi còn đang suy nghĩ lung tung thì người đẹp mặc đồ cổ đã uyển chuyển đi xuống nhà, nhìn thấy tôi thi nhún mình làm lễ nói: " Bái kiến chủ nhân tiên cảnh", khuôn mặt còn đỏ hồng. KHông sai được rồi, chính là người mới do Sáu Lưu đem đến, có điều cái tên Sư Sư nghe quen quen, ài, trong lúc hỗn loạn quên béng mất cách xưng hô với người đẹp thời cổ rồi, gì nhỉ" bé cưng" hay " người đẹp"? Mà Sáu Lưu chết toi đâu rồi, Bánh Bao nữa?
Trong lúc cái đầu rối như tơ vò, tôi buột miệng nói:
- Tiểu nương tử quý tính là gì?
Ngay lúc đó trong đầu tôi hiện ra một nhân vật lừng danh nhăn nhở cười hết sức dâm tiện: Cao Nha Nội và tiếp đó là một người cùng thời , lại miệng nói không qua óc:
- Lý Sư Sư?
Người đẹp che miệng cười :
- Đúng vậy!
Chết mất thôi, cười một cái là xương cốt toàn thân tôi cứ tê tê thế này, hồ ly tinh, tuyệt đối là hồ ly tinh, không hổ danh là cave xuất thân. Chẳng trách Quách Đức Cương ( nghệ sĩ hài TQ) từng nói: " Kỹ nữ là phụ nữ có kỹ thuật" ( không trách được tại sao chương tình Tết không có phần). Không biết thời của bé Sư Sư có mấy vụ blowjob, BSM với nhỏ nến hay không nữa?....
Thấy cái mặt tôi đần thối, hai bên mép ròng ròng nước dãi nhìn mình, Lý Sư Sư có vẻ xấu hổ hắng giọng một cái nói:
- NHờ ân Lưu tiên nhân đưa đường đến quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320601/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.