Kinh Kha bỏ kiếm lên bàn rồi làm động tác rút kiếm ra khỏi trục bản đồ đâm một nhát, tôi vội vàng nhảy một phát xa cả vài mét. Thanh kiếm đó tôi biết, do Yên thái tử Đan dùng trăm dật vàng mua từ đại sư chú kiếm Từ phu nhân, nghe nói còn tẩm độc, hai tên âm mưu Thái tử Đan và Kinh kha còn dùng mạng người để thử kiếm. Nếu lúc đó người cầm kiếm là Kinh Kha thì tay linh xui xẻo đó là mạng người duy nhất hắn giết.
Kinh Kha nhìn tôi không một vết xây xước cả nửa ngày rồi như sực nghĩ ra nói:
- Hóa ra là ngắn quá.
Tôi cáu tiết gào lên:
- Bố khỉ, ông thần kinh à, nếu đủ dài thì lụi chít tui rồi còn gì.
Kinh Kha không thèm quan tâm mà sung sướng kêu ầm ĩ:
- Nguyên nhân là của ta ngắn quá...!
Sau này tôi dùng câu đó, thêm đầu thêm đuôi rồi bán cho một công ty kinh doanh thuốc tráng dương, nghe nói khá đắt hàng.
Đúng lúc đó cầu thang có tiếng, Bánh Bao đi làm về, tôi vội quăng quần áo lên đầu Kinh Kha nói:
- Đại ca thay quần áo trước đi, để lát nữa thằng em sẽ cùng ông anh bàn vụ dài ngắn sau.
Thấy tôi định đi, Kinh Kha nhìn lên trời bằng một góc 45 độ, chìa tay ra, có trời mà biết định nói gì. Tôi không thèm nhìn hắn, đi ra cửa thì đụng mặt Bánh Bao, vội tiện tay đóng cửa lại.
Bánh Bao là một phụ nữ siêng năng, tay nàng còn cầm mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320589/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.