Editor: Nhang – Beta: Hann 
Tối đó, Nam Chi qua chỗ Chu Tự Bắc, thấy anh đang ngồi trên sofa nhíu mày, dĩ nhiên là bộ dạng giận dỗi rồi.  
“Giận rồi à?” Nam Chi đi qua ôm lấy cổ anh hỏi.  
Chu Tự Bắc mím môi đáp: “Anh không phải người nhỏ nhen như vậy. Nhưng lúc em đuổi anh đi thì anh bị tổn thương thật rồi.”  
Nam Chi hôn lên mặt anh một cái: “Thế này được chưa?”  
“Giảm được 30%” Sắc mặt Chu Tự Bắc không đổi mà nói.  
Nam Chi đi vào ngồi xuống bên cạnh anh, ôm lấy mặt anh rồi hôn thêm một cái lên môi: “Bây giờ thì sao?”  
Chu Tự Bắc nhỏ giọng trả lời: “Giảm được 70%”  
Nam Chi nhướng mày: “Như vậy còn chưa đủ á?”  
Đột nhiên, Chu Tự Bắc đè Nam Chi lên sofa, ánh mắt tối sầm: “Phần còn lại anh tự bổ sung.”  
“A…”  
Lúc Chu Tự Bắc ngừng lại thở hổn hển, anh cọ cọ chóp mũi Nam Chi hỏi: “Mấy ngày nữa em phải đi rồi à?”  
Nam Chi ôm cổ anh, nhẹ giọng trả lời: “Ừ, anh cũng nói bộ này khởi động rồi mà nên sẽ bắt đầu quay sớm thôi. Ngày mai em phải quay về nhà chuẩn bị quần áo, đêm nay là đêm cuối em ở đây rồi.”  
Nói xong câu này, cô cũng không khỏi nhìn chằm chằm Chu Tự Bắc, dù gì bọn họ cũng sắp phải xa nhau ba tháng. Đối với tình yêu thì đây là một đoạn thời gian rất dài.  
Chu Tự Bắc thở dài, lên tiếng hỏi: “Anh có thể đi thăm ban không?”  
Nam Chi hơi giật mình: “Chỉ là…”  
“Yên tâm, sẽ không bị người khác phát hiện đâu.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thien-vi-doc-nhat/1145285/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.