*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Nhang – Beta: Hann
Nam Chi biến sắc, trong đầu bỗng chốc xuất hiện một đoạn ký ức mơ hồ.
Cô được Chu Tự Bắc dỗ bế lên giường nhưng lên tới nơi rồi vẫn ôm cổ người ta, sống chết cũng không buông. Kết quả hình như cô dùng ngón tay xước qua làm cổ người ta bị thương.
Không biết sao mà Nam Chi thấy an tâm hẳn, cũng may chỉ là ngón tay xước chứ không phải cái khác…
Chu Tự Bắc nhìn vẻ mặt Nam Chi, đoán chắc là cô đã nhớ ra rồi nên cũng từ từ đóng cúc áo lại.
Đúng lúc này Nam Chi chồm về phía trước, ký ức thật sự rất mơ hồ nên cô muốn xác nhận lại chút liệu đây có phải là vết thương do tay xước qua hay không. Trong ánh mắt kinh ngạc của Chu Tự Bắc, cô nhanh chóng cởi nút áo anh vừa cài ra.
Cô nhìn trân trân vào cái dấu vết đo đỏ đó, sau đó xác nhận là do móng tay làm ra.
“Cũng may là do móng tay để lại…” Sau khi Nam Chi xác nhận xong, cô thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Chu Tự Bắc thấy khoảng cách giữa mình và Nam Chi cực kỳ gần. Dường như có thể ngửi được mùi hương thoang thoảng trên người cô, giống y đúc với mùi hôm qua anh ngửi được.
Thậm chí anh còn có thể nhìn thấy từng sợi lông mi của cô, ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu đã nhanh chóng biến mất sau câu nói của Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thien-vi-doc-nhat/1145273/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.