Này những câu lúc nãy phu nhân nói là có ý gì đây?” trán cô như có ngàn vạch đen.
“Nàng hỏi ta ta biết hỏi ai đây!” cười như không nhìn Tiểu Vân, nếu như mẫu thân đã như vậy thì cứ thuận theo ý người, huống hồ ta cũng có chút thích nàng ấy, tình cảm cứ từ từ bồi đắp vậy.
Quách Nam Anh vừa cười vừa bước đi thong thả trong hoa viên.
“Ta thật sự phải gã cho ngươi sao, ngươi không nghĩ ta sẽ không thích hợp với ngươi sao?” không nghĩ đến lúc cô quay mặt lại hắn đã đi cách xa cô, mặt đen lại cô vội vàng đuổi theo hắn.
“Này ngươi đứng lại cho ta, ta nói ngươi không việc gì tại sao phải đi nhanh như vậy chứ, làm ta đuổi theo ngươi mệt chết đi được!”
Quách Nam Anh như không nghe những gì cô nói vẫn cứ như vậy bước đi không nhanh không chậm nhưng là do chân hắn quá dài nên đi một bước bằng cô đi hai bước.
“Này tên chết tiệt nhà ngươi có đứng lại không hả, mau trả lời ta.” Tiểu Vân trợn mắt, phùng má lên, liều mạng nắm lấy tay áo của Quách Nam Anh.
Cuối cùng cậu cũng chịu dừng bước nhưng không phải là dừng lại để trả lời câu hỏi của ai kia, mà cậu trực tiếp nhấc bổng cái người đang không ngừng bắt anh trả lời câu hỏi, vác cô lên vai, đem thẳng về viện chỗ cô ở.
“ Ta nghĩ là nàng đi dạo nhiều rồi, chắc hẳn bây giờ cũng đói bụng rồi chứ, ta mang nàng về ăn cơm, rồi sau đó nàng muốn biết cái gì ta sẽ nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-that-u/87396/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.