Sau n phút trôi qua...
“Nàng có nghe rõ ta nói gì không thế?” hồi lâu nhìn Tiểu Vân mặt cứ đơ ra,chả có biểu cảm gì, Quách Nam Anh không kiên nhẫn, dùng tay búng vào mũi cô.( tác giả “Bạo lực! Bạo lực mà!!!).
“Ui ui!” bị cái búng của Nam Anh làm cho hoàn hồn, cô rốt cuộc cũng không biết mình đang mơ haylà sự thật, dùng tát mạnh lên mặt mình, “ A đau quá!” cô nói thầm tronglòng “đau như vậy thì không thể là mơ rồi!”, cô vò đầu, bứt tóc đủ thứhành động mà lọt vào mắt của Quách Nam Anh lại trở thành hành động kìquái.
Không chịu nổi nhìn cô như vậy, cậu chủ động đứng lên, muốn để cho cô có một không gian riêng tư, trước khi đi không quên nói “Nàng cứ từ từ, bình tĩnh nghĩ ngơi trước đi đã, hôm khác ta sẽ đến thămnàng.”
“A, rốt cuộc phải làm sao bây giờ, làm sao để trở vềđây?” nghĩ đến những truyện xuyên không mà mình đã đọc được, nữ chínhngười ta xuyên đến thời không khác còn có cái tiếc nuối, còn nhớ giađình, người thân, còn mình chả còn ai cả, nếu vậy sống lại nơi này haytrở về cũng không có gì khác nhau.
Nếu đã như vậy, thì thích ứngvới thời đại này thôi,” Tiểu Vân à, Tiểu Vân, mày sẽ sống tốt thôi, cốlên, cố lên!” sau khi hét lên to như vậy lại xuất hiện một âm thanh khác to hơn, mà âm thanh đó hình như xuất phát từ bụng mình thì phải.
Vừa nghĩ không biết làm sao để lấp đầy được cái bụng đang kêu lên như trống của mình, thì đã có hai tiểu tỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-that-u/87393/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.