“Kính cong——-” 
Chuông phòng ngoài cửa vang lên, cả hai người cùng bị dọa cho giật bắn cả mình. 
Bầu không khí bí ẩn như có như không biến mất rồi, giống như sương mù bị gió thổi tan, không để lại dấu vết gì. 
“Khụ… Tôi, tôi đi mở cửa.” Tai Tần Kiêu đỏ hồng, hắn giả vờ che giấu sự xấu hổ ho khụ khụ mấy tiếng, đứng dậy xuống giường. 
Kha Ninh ở lại một mình trên giường lăn lộn quay cuồng, nghĩ ngợi lung tung: Đêm hôm khuya khoắt lại có người đến phòng của Tần Kiêu? Ai vậy? Chắc không phải đến giao thức ăn bên ngoài đâu nhỉ? 
Không ngờ vừa mở cửa, Tần Kiêu nhìn thấy trợ lý Tiểu La của Kha Ninh. 
Tiểu La lịch sự thận trọng, đứng bên ngoài cửa dáo dác ngó vào bên trong: “Anh Kiêu, xin hỏi cậu Kha có ở chỗ anh không?” 
“Có, cậu ấy ở bên trong.” 
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Kha Ninh tranh thủ thời gian xuống giường vọt ra cửa. Cậu vừa nhìn thấy Tiểu La thì hoảng hốt, nhưng mà cậu đã nói thật với Tiểu La rồi, nói gần như tối nào cậu cũng đến phòng Tần Kiêu học hỏi. 
“Sao chị lại tới đây?” 
“Chú Lực nói chú ấy có chuyện muốn nói với em.” Tiểu La trông có vẻ sốt ruột, “Chú ấy nói gọi điện thoại cho em nhưng em lại không bắt máy, vì vậy bảo chị tranh thủ thời gian đi tìm em.” 
Chú Lực là người đại diện của Kha Ninh, bây giờ đang ở nơi khác. Tối nay hắn gọi vài cuộc điện thoại cho Kha Ninh nhưng đều không có người nhận, chỉ có thể thông qua trợ lý đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-than-mat-hai-hoa/1348013/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.