Con phố này không rộng lắm nhưng lại khá dài, hai bên đường hầu hết đều bán các đặc sản địa phương, các sạp đồ thì bán nhu yếu phẩm hàng ngày và mở gian trò chơi.
Thân Nhiên bước trên con đường lát đá ẩm ướt, cậu dừng lại trước một quán ăn, nói với Triệu Tế Vũ: "Ăn rau xào đi."
Sau khi nhìn qua không gian quán ăn được trang trí đẹp mắt, có vài bàn ăn đã kín chỗ, Triệu Tế Vũ hỏi Thân Nhiên: "Nếu tôi không đến thì cậu ăn gì?"
"Ăn cơm căng tin của bệnh viện với mẹ."
"Còn nếu chỉ có một mình cậu thì sao?"
Một mình lại càng dễ hơn, Thân Nhiên chỉ vào tiệm mì bên cạnh.
"Vậy chúng ta đi ăn mì đi." Triệu Tế Vũ khoác vai cậu, định dẫn cậu đến quán mì nhỏ mà không giải thích gì thêm.
Thân Nhiên đứng yên nói: "Dạ dày của cậu vẫn chưa khỏi, đừng ăn những thứ dầu mỡ này."
Triệu Tế Vũ nhìn cậu: "Là do dạ dày tôi không khỏe hay là do cậu sợ tôi không ăn được thức ăn của quán này?"
Thân Nhiên bị chọc ghẹo thì lại hơi khó chịu, Triệu Tế Vũ không chọc cậu nữa: "Khi còn nhỏ, tôi có theo chú ra ngoài nhiều lần, có khi ăn mì gói ba bữa một ngày, có khi còn không tắm ba ngày liền, thậm chí để chân trần giẫm lên đất nông nghiệp trộn phân bò cũng là chuyện bình thường."
Thân Nhiên không thể tưởng tượng được một người sạch sẽ như Triệu Tế Vũ sao có thể giẫm chân trần lên phân bò được chứ. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-than-mat-bat-ngo/3406615/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.