Thân Nhiên thay dép lê, đi tới trước mặt Triệu Tế Vũ rồi ngồi xuống. Khi cậu đến gần mới nhận ra Triệu Tế Vũ đã uống hơn nửa chai vang đỏ, một khoảng da ngực mịn màng ửng đỏ như ẩn như hiện dưới lớp áo ngủ.
Cậu thu hồi ánh mắt, nhìn màn hình TV đang chiếu phim, hỏi: "Cậu về khi nào?"
"Về trước cậu chút," Giọng nói của Triệu Tế Vũ vẫn lười biếng như vậy, hắn nhìn chằm chằm vào túi siêu thị trong tay Thân Nhiên, "Mua gì đó?"
"Mì gói."
"Hôm nay không phải đi tiệc sinh nhật à, sao còn ăn mì gói?"
Nhắc đến tiệc sinh nhật, Thân Nhiên lại thấy chán nản, rồi lại nhớ tới chuyện của Triệu Tế Vũ: "Ba ngày nay cậu rất bận sao?"
Triệu Tế Vũ nhìn cậu: "Ừm."
Thân Nhiên gật đầu, đứng dậy nói: "Tôi đi nấu mì."
Thân Nhiên vừa đứng dậy thì Triệu Tế Vũ kéo áo khoác của cậu, nói: "Tôi cũng muốn ăn."
"Cậu chưa ăn à?"
"Chưa."
"Cậu có ăn được mì ăn liền không? Hay là tôi nấu cho cậu món khác nhé?"
"Mì ăn liền thôi mà. Sao chỉ có cậu ăn được còn tôi thì không?"
Triệu Tế Vũ mỉm cười, nhưng ngón tay vẫn nắm lấy quần áo của Thân Nhiên, Thân Nhiên thấy hắn có vẻ hơi ngà ngà say nên cũng không nói thêm gì với hắn nữa, cậu gỡ tay hắn ra rồi đi vào bếp làm hai phần mì ăn liền, lại mở tủ lạnh xem còn gì nữa không.
Hôm nay chú Ngô không tới nấu cơm, trong tủ lạnh cũng không có rau tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-than-mat-bat-ngo/3406589/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.