"Tế Vũ, chú làm xong mì thịt xé sợi rồi."
Giọng nói của chú Ngô từ phòng bếp đúng lúc vang lên cắt ngang câu trả lời của Thân Nhiên. Triệu Tế Vũ đáp lại chú Ngô rồi hắn quay sang nhìn Thân Nhiên, vẻ đùa giỡn đã lật sang giọng điệu chân thành.
"Tôi không cố ý chọc giận cậu đâu, nhưng cậu cứ từ chối mãi làm như tôi cầm thú lắm không bằng, tôi rất đau lòng đó."
Triệu Tế Vũ đút tay vào túi quần, xoay người đi ra phòng khách: "Chúng ta ăn sáng trước đã, nếu cậu nhất quyết rời đi thì tôi sẽ đưa cậu đi."
Thân Nhiên nghe thấy tiếng bước chân đi xa thì cậu thả lỏng bàn tay đang siết chặt lại ra, quay đầu nhìn về phía biển rộng.
Hai người mới nói chuyện một lúc mà nơi chân trời giáp biến đã lan tỏa hơi sương mờ ảo.
Thân Nhiên nhìn vào khoảng không mờ sương, suy nghĩ lại những điều Triệu Tế Vũ vừa nói.
Có lẽ cậu nghĩ nhiều rồi.
Có thể đối với Triệu Tế Vũ mà nói, đêm đó chỉ là một trận giải tỏa d.ục vọng, là ai thì cũng như nhau.
Còn chuyện xảy ra vào mùa hè năm đó, lúc ấy, cậu và Triệu Tế Vũ cũng không nói chuyện với nhau được mấy câu, nhưng trên đường cậu cõng Triệu Tế Vũ về cậu vẫn nhớ Triệu Tế Vũ thấp giọng thì thầm, hắn ghen tị với không khí ấm áp hạnh phúc của mẹ con cậu.
Khi đó Triệu Tế Vũ không giải thích gì nhiều, cậu cũng chẳng hỏi chi tiết làm gì. Bây giờ thì cậu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-than-mat-bat-ngo/3406576/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.