cứ như thế, mỗi tuần nhỏ lại mang cơm đến cho bọn hắn nhưng lần nào cũng vậy, Thiên hầu như ko chịu động đũa. Đến hôm thứ 8, khi cô vừa dọn bát đũa quay lên thì..............
-Hải Băng! Đứng lại!
Hải Băng giật mình quay đầu lại, đó là cô. cô bây giờ ko còn mặc bộ đồng phục xấu xí của con người nữa mà là chiếc áo giáp đá đen bóng loáng, áo choàng đỏ dài rủ xuống trông thật giống phong thái của một vị đại tướng tài giỏi. Cô xuất hiện, theo sau là Yuki. Cô nàng cũng diện một chiếc áo giáp xanh lục bóng loáng, tóc buộc cao vổng lên.
-Nhị công chúa! Thế này là phạm quy!- Yuki khẽ lên tiếng nhắc nhở
-Nhưng mà chị! Nếu bị bỏ đói một tháng, họ sẽ chết mất!
-Chị ko quan tâm! Bọn con người thì cứ chết đi cho đỡ chật đất! Sống để làm gì? Bọn con người chỉ là một lũ vô dụng bẩn thỉu mà thôi.- cô hét. Đây là lần đầu có người dám trái lời cô. Thế giới của Vam ko như thế giới của con người. Ngoài Quỷ Người ra thì ai ai cũng sống chan hoà với nhau. Họ cùng chung 1 ý tưởng thù ghét Quỷ Người và coi thường con người. Tuy thuộc nhiều giống loài khác nhau nhưng họ bao giờ cũng một mực trung thành với dòng dõi Kiwisato dù có bất cứ chuyện gì đi nữa. Vì vậy, thế giới Vam hầu như ko có bất cứ một cuộc chiến nào. Cãi nhau cũng có nhưng cũng chẳng gây tổn hại nhiều. Bởi lẽ đối với các loài Vam, lời hứa là một thứ linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tan-chay-cua-trai-tim-quy/2499238/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.