*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Trầm Lăng
Mỗi năm đến ngày Kinh Trập tháng ba*, thành phố Ly Vân mưa rả rích. Tiếng mưa rơi tí ta tì tách hòa lẫn vào không khí ẩm ướt đặc thù của thành phố nhỏ phía Nam trùm lên cơ thể, một cảm nhận khác lạ, dù cho đã xa quê nhà nhiều năm nhưng Lâm Kinh Trập vẫn chẳng quên nổi.
*Ngày Kinh Trập: ngày 5 hoặc 6 tháng 3 dương lịch.
Anh mắc chứng mất ngủ, bắt đầu từ năm hai mươi chín tuổi cha anh qua đời đến nay anh chưa được ngủ ngon giấc nào, bởi vậy sau khi bị tiếng mưa rơi lúc 4 giờ sáng đánh thức, anh bèn ngồi yên bên cửa nhà ngóng nhìn ngọn núi Ly Vân bị mưa bụi che kín mông lung. Núi Ly Sơn năm 1990 còn chưa bị phát hiện tài nguyên khoáng sản được chôn sâu dưới lớp bùn đất, bởi vậy nó rất nguy nga tráng lệ, khác hoàn toàn với dáng vẻ tàn tạ xiêu vẹo trong ấn tượng của Lâm Kinh Trập.
Cửa nhà bị mưa hắt vào, gió thổi bay vòng hoa trắng treo quanh chữ "Điện"*, cát bụi phủ lên đống kèn xô-na đặt tùy tiện trong góc tường, xác pháo trúc đỏ bị mưa xối ướt nhẹp...
*Vòng hoa trắng treo quanh chữ "Điện":
Anh quay đầu nhìn lại, ánh mắt rơi vào quan tài làm bằng gỗ sam nằm lẻ loi giữa phòng khách, thoáng qua chai dầu Tung Sơn màu nâu đỏ bóng*, giá thành không rẻ, là vật liệu mà dân nhà giàu của thành phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tai-sinh/1160963/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.