Lâm Cảnh để cô xuống, thuận tay giúp cô phủi phủi quần áo, sau đó nhìn về phía đạo diễn, "Cái này cũng được tính chứ"
Đạo diễn cười hì hì nói, "Được được, đội của cậu có thể xuất phát trước", ngoài mặt thì như vậy nhưng nội tâm thì muốn nói mợ nó tất nhiên là được rồi!
Cái này mà phát sóng thì ratings không phải ổn nữa mà là bạo! Bạo!
Kỳ này lấy chủ đề là văn học, nhưng chắc chắn không thể thiếu tính giái trí được.
Tổ tiết mục chia nhau giấu đề ở mấy chỗ khác nhau, yêu cầu khách mời phải dựa vào manh mối để tìm kiếm địa điểm ẩn giấu sau đó tìm được câu hỏi và đưa ra đáp án đúng.
Tổ thứ 3 vì đạt được số điểm cao nhất nên có thể xuất phát trước đó 10 phút, còn lấy được một manh mối.
Thời Hàn mở ra manh mối mà đạo diễn đưa.
Vừa mở ra, máy quay liền tiến đến, trên đó viết hai chữ "Minh phủ"
Ý gì vậy?
Thời Hàn xem không hiểu liền mang tấm thẻ đến trước mặt Tô Đào và Lâm Cảnh mở ra xem.
"Thư viên"
Hai người đồng thanh nói.
Thời Hàn: "..."
cuối cùng chỉ có anh không biết sao
Lâm Cảnh: "Thật thông minh"
Tô Đào ngượng ngùng cười, cái này không phải do cô thông minh mà là trường học có dạy mà.
Làm chủ nhà nên Tô Đào liền dẫn hai người đến thư viên, chọn một đường tốn ít thời gian nhất.
Từ sân vận động đến thư viện không xa nhưng để tiết kiệm thời gian, Tô Đào liền dẫn bọn họ đến khu vực để xe đạp công cộng.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tai-sinh-cua-em-gai-quoc-dan/977557/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.