Lâm Cảnh đang ngồi chọn kịch bản thì điện thoại vang lên âm thanh của bài « Một phần của ngàn vạn » của Tô Đào, người gọi đến là Châu Triệt.
Đồng ý.
"Lâm đại công tử, bao giờ ngài có thời gian cho tiểu nhân cùng ăn cơm đây"
Giọng nói của Lâm Cảnh rất lãnh đạm, "Không có thời gian"
"Ây! Cho bạn bè mặt mũi cái coi, mình giúp cậu chuyện lớn như vậy, cậu thậm chí còn không thèm ăn cơm với mình"
Lâm Cảnh kéo khóe miệng, "Đối với cậu thì chỉ là một câu nói thôi mà, còn muốn mình mời ăn cơm?"
Đối phương khẽ thở dài một cái, "Cậu cũng vậy không phải sao, thế mà lại mượn tay của mình làm, nhưng mà.. cậu vì cô bé kia mà phong sát Triệu Duyệt, người ta có biết không?"
Nếu không biết thì chẳng phải phiền phức rồi sao, bỏ lỡ cơ hội để gia tăng tình cảm.
"Em ấy không cần biết chuyện này", ngón tay Lâm Cảnh dừng lại một chút, dừng lại trên một đoạn kịch bản.
Kịch bản này không tồi!
"Hả? Cậu không nói với cô ấy sao! Mình phục cậu luôn đó, lần đầu tiên cậu nở hoa đào không biết cách làm em gái vui nên có lẽ không biết, từ cổ chí kim nam nhân đối với người con gái mà mình thích đều hận không thể móc tim móc phổi ra thể hiện, ngài thì sao yên lặng làm cho đối phương nhiều chuyện như vậy nhưng cô ấy thì cái gì cũng không biết, cậu mà theo đuổi người ta như này kiểu gì cô ấy cũng thuộc về người khác".
Giọng điệu của Châu Triệt giống như hận sắt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tai-sinh-cua-em-gai-quoc-dan/977519/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.