Tô Đào đứng yên tại chỗ không dám nhúc nhích, dáng vẻ đau khổ như sắp chết, lúc quay đầu lại trên mặt lập tức nở một nụ cười lấy lòng.
"Ay dô! Trùng hợp quá nha, anh hai cũng ở đây sao!"
Tô Trạm không trả lời, chỉ nhìn cô.
"Cái đó~bạn em vẫn còn đang đợi, em đi trước nha!"
Tô Đào nhìn khuôn mặt u ám của anh không hiểu anh đang nghĩ gì, mãi không nghĩ ra cách gì đối phó liền chần chừ xoay người bỏ chạy.
"Cạch!"
Là âm thanh ly rượu được đặt xuống bàn.
Khi âm thanh này vang lên, Tô Đào đang xoay được nửa người thì đột ngột dừng lại, lập tức quay về vị trí cũ.
Dáng vẻ cụp đuôi không dám động đậy, đây là cam chịu số phận đó!
Con mẹ nó sao trùng hợp vậy! Sao lại gặp phải anh hai chứ!
Trong mấy người anh trai, Tô Đào sợ nhất chính là anh ấy, cả ngày không cười, chỉ trưng ra một bộ mặt lạnh tanh, từ lúc nhìn thấy cô đến giờ chỉ cau mày mà không có hành động gì khác aaaaa!
Tô Trạm: "Đây là chỗ nào?"
"Quán bar.."
Tô Đào không tình nguyện phun ra hai chữ này.
"Giải thích"
"Em.."
Còn chưa kịp nói gì đã có một bàn tay đặt lên vai cô, sau đó có một âm thanh cợt nhả vang lên, "Tô Đào! Nếu như đã ở chỗ này gặp được em thì thực ra em cũng chưa chắc đã là học sinh tốt đúng không!". Cậu ta nở nụ cười trêu ghẹo, "Nếu hôm nay em đã rơi vào tay ông đây thì đến đây uống với anh một ly đi".
Tô Đào thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tai-sinh-cua-em-gai-quoc-dan/977501/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.