Lúc Tô Đào và Nhan Thanh Thanh về đến nhà, Diệp Ngưng đang đứng ở ngoài cửa đợi bọn họ, nhìn thấy bóng dáng của mẹ, Tô Đào cảm thấy rất ấm áp, ngày trước khi cô trực ban đến nửa đêm rồi tự lại xe về nhà cũng mong có người ở nhà đợi cô, nói với cô một câu về rồi à!
Tô Đào gạt nước mắt trong mắt, sà vào lòng của Diệp Ngưng, "Mẹ, con nhớ mẹ quá!"
"Nhớ mẹ sao lại không về sớm hơn hả", Diệp Ngưng nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô, lôi kéo cô cùng Nhan Thanh Thanh vào nhà.
Vừa mới vào nhà Tô Đào đã ngửi thấy mùi gì đó rất thơm, liền ngay lập tức chạy nhanh vào bếp, thì cô đã biết là mẹ làm đồ ăn ngon cho cô mà, Nhan Thanh Thanh ở bên cạnh cô cảm thán một câu, "Thơm quá đi!"
Diệp Ngưng mang đồ ăn khuya ra cho hai đứa, lại rót thêm cho bọn cô hai ly sữa.
Sau khi Tô Đào và Nhan Thanh Thanh ăn uống no say xong, chủ động dọn dẹp rửa bát sạch sẽ, chúc mẹ ngủ ngon rồi trở về phòng của mình. Mẹ của cô không yên tâm để Nhan Thanh Thanh về một mình, biết hai người họ đi xem biểu diễn ca nhạc cùng nhau về thì báo với cha mẹ của Nhan Thanh Thanh để con gái họ ngủ lại nhà mình đêm nay.
Phòng của Tô Đào có một nhà vệ sinh riêng, Diệp Ngưng sớm đã chuẩn bị đầy đủ đồ dùng cá nhân cho Nhan Thanh Thanh.
"Đào Tử, mẹ cậu tốt thật đấy", Nhan Thanh Thanh hâm mộ nói.
"Tất nhiên rồi! Mẹ cậu chẳng lẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tai-sinh-cua-em-gai-quoc-dan/977489/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.