Tô Đào nhẫn nhịn một lúc, mặt không biểu cảm quay sang nhìn cậu: "Nhìn gì thế?"
Thời Hàn bị bắt gặp đang nhìn lén như vậy nhưng một chút cảm giác ngượng ngùng cũng không thấy, "Mình cảm thấy cậu lớn lên rất giống một người!"
Tô Đào thấy vẻ mặt thần bí của cậu cũng không có cảm xúc gì, bình tĩnh nói, "Tô Lê?"
Thời Hàn gật gật đầu.
"Rất nhiều người nói anh ấy với mình giống nhau", Tô Đào dùng đôi mắt ngây thơ vô số tội nhìn về phía Thời Hàn, "Mình thì mình thấy cũng được".
Thời Hàn: "..."
Sao cậu cứ có cảm giác có cái gì có lạ lạ nhưng mà nghĩ kỹ lại thì lại cảm thấy không có vấn đề gì hết
Tô Đào cười cười, cái này gọi là lấy bất biến ứng vạn biến
"Ây! Ây! Anh ấy đang đến, đang đến đây!", Mạnh Mỹ lôi kéo tay Tô Đào, dáng vẻ vô cùng kích động.
"Bình tĩnh!", mặt Tô Đào đầy hắc tuyến, rút cánh tay mình ra khỏi tay của Mạnh Mỹ, sau đó nhìn về phía người đang đi tới đây, "Tô Kính, anh tìm em hả?"
Tô Kính bước đến, nói "Không biết lớn nhỏ!", xoa xoa đầu cô đến khi xoa thành cái ổ gà mới hài lòng thu tay, đưa cho cô một món đồ gì đó
Tô Đào đánh hơi mấy cái mới nhận lấy, là một cái hộp sắt hình tròn, bên trên được vẽ vài nhân vật hoạt hình trang trí
"Đại ca dùng tiền học bổng của anh ý mua quà cho em đó"
"Vậy lát về em sẽ cảm ơn đại ca thật tốt", Tô Đào vừa nói vừa mở hộp, mùi hương của socola liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tai-sinh-cua-em-gai-quoc-dan/977479/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.