Chương trước
Chương sau
Sáng sớm Cố Từ đã đợi Tô Đào cùng nhau đi học, đưa cô đến lớp rồi mới về lớp của mình đọc sách.
Cuối cùng cũng kết thúc tiết đọc sách buổi sáng, Tô Đào đứng dậy định đi vệ sinh.
"Bạn đi đâu vậy", Nhan Thanh Thanh ỉu xìu hỏi.
"Đi vệ sinh a, sao nhìn cậu như chưa tỉnh ngủ vậy", không mở mắt luôn rồi.
"Mình cũng đi", sau đó lại thở dài, "Còn không phải do Lưu Hàng sao, thật sự là âm hồn bất tán, tối qua mình mơ thấy mình với cậu ta đánh nhau".
Tô Đào không khỏi bật cười, "Vậy rốt cuộc là ai thắng?"
"Đương nhiên là mình thắng rồi", vừa nói đến cái này cô ấy lập tức lên tinh thần, không ngừng nói cho Tô Đào cô ấy đã hạ gục cậu ta như thế nào.
Lúc hai người bọn họ đi qua bục giảng, Lưu Hàng đang định lên xóa bảng, vừa nhìn thấy Nhan Thanh Thanh đi đến, cơ hồ chạy trối chết.
Tiết học sáng nay, cô chủ nhiệm bảo cô lên tầng 2 tìm Cố Từ, không nói là có chuyện gì mà chỉ kêu cô đi tìm cậu.
Mấy ngày nay, Hướng Hồng thường xuyên nghe được những lời khen ngợi Tô Đào từ miệng của Trương Minh, cô luôn cảm thấy vô cùng tự hào.
Giải nhất của cuộc thi Chiếc cúp xanh năm nào cũng thuộc về trường tiểu học Thanh Hà, còn trường bọn họ chưa bao giờ giành được, cho nên thành tích của các thầy cô xuất thân từ đại học Bắc Kinh nói ra có chút mất mặt nhưng không có biện pháp nha ai bảo không mời được người đã từng thi Olympia làm giáo viên hướng dẫn chứ!
Mỗi khóa lại có hai lớp, Tô Đào đến cửa của lớp 6-1 vừa khéo đụng phải một học sinh từ trong lớp đi ra nhanh chóng ngăn lại nhờ gọi hộ Cố Từ.
Một lúc sau Cố Từ đã xuất hiện ở cửa lớp, trong tay còn cầm hai bài kiểm tra, "Cho em này".
"A? Cái gì vậy?", Tô Đào nhìn cậu với ánh mắt khó hiểu.
"Là thầy ra đề thi muốn em mỗi ngày đến tìm anh để lấy đề về làm, làm xong rồi thì đưa lại cho anh", Cố Từ đưa bài thi trong tay cho cô, Tô Đào nhận lấy.
Đang định hỏi anh ấy bao giờ thì bắt đầu huấn luyện, trong lớp đột nhiên hỗn loạn sau đó có mấy người nhìn sang chỗ họ, láng máng còn nghe thấy âm thanh thảo luận, bỗng nhiên có người hô lên: "Cố Từ, đó là bạn gái nhỏ của cậu hả?"
Tô Đào: ?
Trẻ con bây giờ đều trưởng thành sớm như vậy sao?
Còn biết cái gì là bạn gái luôn hả.
"Đừng để ý tới bọn họ", khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Từ vẫn nghiêm túc như cũ, ngoại trừ vành tai hơi đỏ một chút.

"Uhm, em về trước đây", Tô Đào lại không phải là trẻ con, loại đồ vật như xấu hổ này sẽ không hiện ra trên mặt cô, một linh hồn hai mươi mấy tuổi như cô sẽ không nảy sinh loại ý nghĩ này với một nhóc con đâu.
Tiết sau là tiết toán, Tô Đào nhàm chán liền thuận tay làm xong luôn hai đề vừa rồi, chỉ cần dùng 20 phút đã làm xong rồi.
Nhan Thanh Thanh thì ngủ say sưa ở bên cạnh, cô ngay cả một người nói chuyện cùng cũng không có.
Nhàm chán một lúc cô chợt nghĩ đến ba tháng nữa còn có một cuộc thi lên cấp 2, cô muốn học vượt cấp, nếu đã quyết định nhảy lớp vậy thì phải dứt khoát nhảy lên mấy lớp.
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Tô Đào liền đặt bút xuống viết ở trên giấy ba chữ đơn xin vượt cấp*.
* Nguyên văn 申请书
Lúc chuông tan học kêu lên, nét cuối cùng cũng được viết ra, hoàn thành.
Đợi sau khi cô nói cho ba mẹ về ý định học vượt cấp của mình sẽ nộp đơn xin nhảy lớp này, vượt qua bài kiểm tra của nhà trường đến lúc đó cô sẽ chính thức trở thành một học sinh cấp 2 tươi mới nóng hổi nha!
Cô dự tính lên cấp 2 lại nhảy một lớp nữa, cấp 3 không nhảy lớp, 3 năm đó sẽ học tập thật tốt, cũng không thể quá nghịch thiên được.
Kế hoạch đặt ra vô cùng hoàn hảo, Tô Đào cảm thấy thoải mái không gì sánh bằng, cầm lấy cuốn sách bằng tiếng Anh mượn từ Tô Lê lên đọc.
"Đào Tử! Bạn đang xem gì thế?", Nhan Thanh Thanh đột nhiên sát lại gần dọa Tô Đào nhảy dựng.
Tô Đào giữ đầu của cô ấy lại, hít thở bình phục nhịp tim một chút, "Đừng nghịch!".
"Hắc hắc, đây không phải là vì mình tò mò sao?", Nhan Thanh Thanh cười nịnh nọt, dáng vẻ muốn nói rồi lại thôi.
"Hử?", Tô Đào khép sách lại, ngẩng đầu nhìn cô.
"Cái đó.. cậu không biết hả, hiện giờ người của lớp 6-1 ai cũng nói cậu và Cố Từ có quan hệ mờ ám á"
"Mình.. mình biết hai người cái gì cũng không có mà"
"Thằng nhóc Cố Từ này tính tình xấu chết đi được, vừa rồi mình đi tìm cậu ta nói chuyện này vậy mà cậu ta không thèm để ý, còn bảo mình đọc nhiều sách hơn nữa, hứ"
Câu cuối cùng này thành công khiến Tô Đào không nhịn được nữa, cười nói, "Cậu biết tại sao anh ấy lại kêu cậu đọc thêm nhiều sách không?"
Nhan Thanh Thanh khó hiểu, "Có ý gì chứ?"
"Ý của anh ấy là cậu quá rảnh rỗi đó", Tô Đào dịu dàng nói xong cúi đầu tiếp tục đọc sách, Nhan Thanh Thanh nghĩ nghĩ cả nửa ngày mới nghĩ ra Cố Từ là muốn nói cô nhiều chuyện, nháy mắt lửa giận đầy người đi lên lớp 6-1.
Rất nhanh đã đến thời gian huấn luyện cấp tốc, tổng cộng có 3 người tham gia cuộc thi, ngoại trừ cô và Cố Từ thì còn một cô bé tên Lý Tuyết.

Sauk hi tự giới thiệu với nhau xong, Trương Minh đưa cho họ tờ giấy ghi kết quả của mấy bài kiểm tra trong thời gian vừa rồi.
Tô Đào phát hiện mặt Cố Từ tái mét lại.
Nhận thấy ánh mắt của cô, Cố Từ đen mặt, trong lòng cực kỳ tức giận: Nhan! Thanh! Thanh!
Tô Đào nhịn cười, vỗ vỗ vai anh chia "buồn".
Trong phòng họp rất yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng giấy loẹt quẹt. Bài thi lần này không khó lắm nhưng dù sao hiện giờ cô là một đứa bé học lớp dưới vẫn nên phối hợp với tốc độ làm bài của Cố Từ và Lý Tuyết nhưng mà vẫn là người đầu tiên nộp bài.
Trương Minh sau khi xem bài làm, ông mỉm cười hài lòng.
Tô Đào và Cố Từ đều đạt điểm tuyệt đối.
Lý Tuyết được 97 điểm
Điểm số như vậy đã tốt lắm rồi, rất có khả năng đạt giải, nhất là Tô Đào. Mấy ngày nay ông liên tục ra đề thi cho 3 đứa nhỏ làm, mỗi lần Cố Từ nộp lại bài cho ông, bài đầu tiên ông nhìn chính là bài thi của Tô Đào, lần nào cũng được điểm tuyệt đối, Tô Đào thật sự khiến ông vô cùng kinh ngạc.
"Bạn học Tô Đào em có nghĩ đến việc nhảy lớp lên lớp 6 không", Trương Minh có chút kỳ vọng vào câu trả lời của cô, nếu cô nhảy lớp vậy thì sẽ trở thành học trò của ông, chỉ còn 3 tháng nữa là đến kỳ thi vào cấp 2, đến lúc đó nếu Tô Đào thi được thành tích tốt vậy thì đối với ông mà nói chỉ có lợi không có hại nha.
Học sinh giỏi hay dốt đều sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến uy tín của giáo viên.
Nghĩ đến đây, Trương Minh đột nhiên phát hiện ông mới chỉ biết thành tích toán học của Tô Đào, còn không biết các môn khác thế nào nhưng mà từ mấy câu trả lời của Tô Đào trước đó ông cảm thấy chắc cũng không tệ.
"Ờ.. em cũng có nghĩ đến cái này, nhưng mà cộng thêm một lớp, em muốn thi vào cấp 2".
Trương Minh á khẩu, trái tim ẩn ẩn đau, "Cấp.. cấp 2 á!", cái này đúng là trời không chiều lòng người mà!
"Đơn xin nhảy lớp em cũng viết xong rồi", Tô Đào lại đâm thêm một nhát.
Lý Tuyết nghe vậy liền kinh ngạc kêu lên! Cô đã sớm biết đến sự tồn tại của Tô Đào, nhưng ban đầu không phải vì thành tích của cô bé mà là cô bé nhiều lần đến lớp của bọn họ để tìm Cố Từ, ai trong lớp cô cũng cho rằng cô bé là bạn gái nhỏ của Cố Từ.
Cô không ngờ cô bé lại học tốt như vậy, ngay cả chương trình lớp 6 cũng học được. Cô vốn dĩ không phục dựa vào cái gì lại để một đứa nhóc mới học lớp 3 cùng bọn họ tham gia cuộc thi chứ, hiện tại nhìn thấy điểm toán của Tô Đào cô cũng phục sát đất rồi.
Trương Minh: "..."
Ông hiện giờ không muốn nói gì nữa, hôm nay lại là một ngày thật đả kích mà, huhu.
Cố Từ cúi đầu không biết nghĩ gì, ngón tay hơi cong lại nhéo cây bút trên tay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.