Toàn bộ sự nghiệp của Alec suýt chút nữa đã bị hủy trong giây lát chỉ đơn giản vì cậu nhấn nhầm phím mở loa thay vì phím tắt âm. Cậu không phải phóng viên và cậu hiểu điều đó. Có một sự khác nhau to lớn giữa việc cố tình thu hút đám đông và vô ý bất cẩn. Lâu nay, xung quanh Alec bao giờ cũng có Frank chỉ đạo kịch bản cùng đám paparazi, cậu đã không thể học được những kỹ năng phòng ngự cơ bản. Lúc lấy lại được bình tĩnh, cậu đề nghị mời Taylor ăn tối để bàn về kế hoạch liên quan đến buổi diễn từ thiện.
Là một tay thành thạo bếp núc, Alec chạy lăng xăng hết khuấy chảo rồi làm bánh tráng miệng. Còn Jordan, kẻ hoàn toàn mù tịt chuyện nấu nướng, bị cậu cho ra làm khách. Lúc chiều anh có ra cửa hàng mua nguyện liệu, và đấy đã là giới hạn tối đa Alec cho phép anh giúp cậu chuẩn bị bữa ăn rồi.
“Thấy mà chảy nước miếng.”
Alec đứng thẳng dậy sau khi trút bánh ra khỏi khuôn. “Cái bánh ngon nhất thế giới mà lị.”
“Anh đang nói về cặp mông em cơ.”
Cậu đét vào bụng Jordan bằng mu bàn tay. “Anh còn không thôi chọc ngón tay vào đấy thì đến tối chả còn gì đâu.”
“Chọc ngón tay vào đâu cơ? Vào cái bánh hay là…”
“Jordan! Anh làm ơn có ích một chút được không, lại tủ lạnh lấy bơ cho em, nhé?”
Jordan thở dài mò về phía tủ lạnh. Lúc mở cửa anh nhìn nhanh qua vai, thấy Alec đang bận rộn, liền thò tay vào túi áo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tai-sinh-cua-curtis/3157266/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.