Trong lòng Lauren nôn nóng vạn phần, trong lòng hắn lúc này căm hận lệnh cấm quang giáp bay trong Khuê La thành đó vô bì, nhưng hắn lập tức lại nhớ tới lúc đó mình cũng bỏ phiếu tán thành, trong lòng chỉ đành cười khổ. Thằng Greta đó cũng thật là quá xốc nổi, bình thường quậy chút việc nhỏ cũng thôi đi, người ta nể mặt mình, cũng không quá đáng. Nào biết hôm nay nó lại đi trêu mấy giới giả đó!
Lauren đã quyết định sau khi chuộc hắn về, nhất định phải đánh hắn hai cái bạt tai thật mạnh, xem hắn có phải là bị mỡ heo phủ trái tim rồi không? Lại đi vì một cô gái mà va chạm với giới giả, tên súc sinh này tương lai nhất định là chết trên bụng phụ nữ! Trong lòng Lauren phẫn nộ vô cùng.
Nhưng xem ra mấy giới giả này cũng không định làm khó nó, Lauren người già thành tinh, trong lòng tính toán rõ ràng vô cùng. Tám mươi triệu đối với người bình thường mà nói, đích xác là một con số trên trời, nhưng trong mắt hắn, lại là sợi lông của chín con bò. Giới giả lại thiếu tiền sao? Nếu như nói câu này ra nhất định sẽ bị người ta cười chết, vô luận đi thế gia nào, thù lao đối phương cho cũng chỉ có nhiều hơn thế này, tuyệt đối không ít hơn thế này. Xem ra đối phương chỉ định trừng phạt nhỏ, dạy dỗ Greta một phen.
Thấy mặt liền đánh đánh giết giết, một chút ân oán liền muốn sống muốn chết, há lại là phong cách của giới giả?
Không biết mấy người Diệp Trùng nếu như biết suy nghĩ này trong lòng Lauren sẽ sinh ra loại cảm tưởng gì. Lauren chạy như bay, tuy thân là tộc trưởng, nhưng khi còn trẻ, hắn cũng là cao thủ có số trong tộc, với lại còn thuận lợi hoàn thành khổ tu, thực lực cũng không thể xem thường.
Đội ngũ của Lauren so với mấy người Diệp Trùng hoành tráng hơn nhiều. Tộc trưởng tự mình lên đường, công tác an toàn tự nhiên cũng không phải chuyện vừa. Hơn ba trăm hộ vệ đồng loạt mặc đồ cận chiến bó sát người màu đen, bảo vệ chu đáo Lauren ở chính giữa. Đám người này đi hết tốc độ, nhưng không có ai lộ ra vẻ mệt mỏi, hô hấp vẫn bình ổn như thường. Người đi dọc đường nhao nhao liếc nhìn.
Khi Lauren tới nơi vừa đúng lúc bái sư lên cao trào. Nhìn đám người vây kín mít, mấy hộ vệ bên người Lauren đó lập tức tới trước, dọn ra một lối đi. Mấy người bị đẩy ra đó vừa muốn chửi toáng lên, nhưng vừa quay đầu nhìn, lập tức nuốt lời đã lên tới cửa miệng trở lại vào bụng.
Đoàn người Lauren đi vòng chỗ trống, giọng nói mọi người lập tức nhỏ lại, chẳng bao lâu sau liên yên ắng không tiếng động. Đối với vị tộc trưởng ngày của Kim Quy tộc, phàm là người lăn lộn lâu năm ở Khuê La thành, không có ai không biết. Hơn nữa, hiện giờ người ta vì tới cứu con trai mình, tên nào nếu như không có mắt, chỉ e sau này đừng nghĩ lăn lộn ở Khuê La thành nữa.
- Lauren tham kiến các vị tiền bối! Lauren đứng yên, cung kính hành lễ. Trở thành giới giả là một việc có độ khó cực cao, giới giả bình thường ai nấy đều sau khi năm, sáu mươi tuổi mới đạt tới cảnh giới này. Cho nên, Lauren vẫn tôn xưng đối phương là tiền bối.
Đoàn người Diệp Trùng đang muốn rời khỏi, nghe thấy giọng nói của Lauren lập tức dừng lại. Liếc nhìn Greta trên mặt đất, Diệp Trùng ra dấu với Quả lão đại. Quả lão đại lập tức biết ý, đi ra khách sạn.
- Lại hại cho tộc trưởng Lauren tự mình tới, thật là đắc tội, đắc tội! Trong ngữ khí của Quả lão đại lại không có chút ý áy náy nào.
Lauren hoảng sợ nói: "Khuyển tử bướng bỉnh bất kham, đã xúc phạm các vị tiền bối. Quả thật là tội đáng chết vạn lần."
Quả lão đại cười ha hả: "Tộc trưởng Lauren nói quá nghiêm trọng rồi, con nít thích gây chuyện cũng là thiên tính, dạy dỗ nhiều thì được rồi. Đúng rồi, quay lại đề tài chính, không biết tộc trưởng mang tiền tới chưa?"
Người đứng xem xung quanh nghe thấy câu này, lập tức trố mắt ra, giới giả cần tiền ư?
- Trong tấm thẻ này có một trăm triệu điểm. Không đủ thể hiện thành ý, vẫn mong các vị tiền bối vui lòng nhận lấy. Lauren lấy ra một tấm thẻ màu vàng kim.
Thanh thiên bạch nhật, thiên hạ thái bình, một vị tộc trưởng, một đám giới giả lại ở trước mặt mọi người thản nhiên giao dịch như vậy, làm sao không làm thần kinh người ta đoản mạch chứ?
Ánh mắt rất nhiều người lập tức rơi trên tấm thẻ đó, chỉ nghe thấy một loạt tiếng hô hấp gấp rút. Một trăm triệu điểm, đối với người bình thường mà nói, đó quả thật là một mục tiêu xa vời khó với.
Nhưng Lauren lại không hề mang tấm thẻ trên tay giao cho Quả lão đại, mà đột nhiên lạy sâu một cái, hành đại lễ: "Lauren còn có một thỉnh cầu, mong các vị tiền bối có thể thành toàn!"
- Ngươi còn có thỉnh cầu gì? Quả lão đại rất kỳ quái nhìn Lauren.
- Khuyển tử bướng bỉnh bất kham, Lauren tự mình dạy dỗ vô lực. Nhưng cũng biết rõ nó cứ tiếp tục như vậy, tương lai nhất định không thành việc gì. Lauren khẩn cầu các vị tiền bối, thu nó làm đồ đệ. Lauren không tham vọng nó như các vị tiền bối có thể thành giới giả như thế, chỉ mong các vị tiền bối có thể tôi luyện phẩm tính của nó, làm cứng cỏi tâm chí của nó."
Nhận đồ đệ? Lão đại tuyệt sẽ không đồng ý. Quả lão đại hiểu rất rõ, vừa chuẩn bị cự tuyệt, câu nói tiếp theo của Lauren lại quăng ra một quả bom nặng ký: "Lauren nguyện đưa năm tỷ điểm làm học phí của Greta!"
Năm tỷ điểm! Đám người lập tức điên cuồng! Năm tỷ điểm là khái niệm gì chứ? Một cái quang giáp Minh Nguyệt ba vạn điểm, một tàu vũ trụ cỡ nhỏ hai triệu điểm, một tàu vũ trụ cỡ trung ba mươi triệu điểm, một tàu vũ trụ cỡ lớn năm trăm triệu điểm.
Cái này tương đương mười tàu vũ trụ cỡ lớn! Cho dù là sư sĩ đoàn có thực lực siêu quần như Tam Diệp Trùng này, chẳng qua cũng chỉ có mười lăm tàu vũ trụ cỡ lớn, hơn nữa đây còn là thứ mà họ trải qua mấy mươi năm tích lũy mới đạt được.
Trái tim Quả lão đại đập mạnh, nói: "Ngươi chờ một lát, chúng tôi phải thương lượng nội bộ một lát."
Người trung niên trong đám người đó không khỏi cảm khái nói: "Lão già này quả nhiên là một nhân vật khá a."
Thanh niên xinh đẹp bên cạnh không khỏi tiếp lời nói: "Chi tiết của đối phương không biết tí gì, tộc trưởng Lauren thế nào lại khinh suất như vậy?"
- Ngươi không hiểu! Người trung niên nói: "Hắn giờ đang đánh cược!"
- Đánh cược? Thanh nhiên xinh đẹp lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Ừm, do nguyên nhân hoàn cảnh sinh trưởng của Greta, Lauren hiện giờ thiếu sức trói buộc hắn. Thêm vào việc của chính lão bận rộn vô cùng, nào có thời gian đi dạy dỗ, quản lý Greta. Lauren chính là đang đánh cược, dùng năm tỷ để đánh cược một cơ hội thành tài của con trai bảo bối. Hơn nữa còn có một điểm, ngươi nghĩ xem, mấy giới giả này thần bí dị thường, không thuộc bất cứ thế gia nào, nếu như bọn họ thật sự thu Greta làm đồ đệ, vậy Kim Quy tộc rất có khả năng thêm một người bạn ngầm. Lauren suy nghĩ thật tốt a.
Thanh niên xinh đẹp không phục nói: "Nhưng lại lịch của mấy giới giả này ai cũng không biết, hắn yên tâm giao Greta cho đối phương như vậy sao?"
Người trung niên liếc nhìn thanh niên xinh đẹp, lạnh nhạt nói: "Ngươi phải nhớ kỹ, người lớp trên phải có tâm tình của người lớp trên. Con trai không có, có thể sinh thêm một người. Cơ hội bỏ lỡ rồi, vậy thì cũng sẽ không trở lại. Trước mắt là một cơ hội, một cơ hội Greta thành tài và Kim quy tộc có thêm một sự hỗ trợ mạnh. Greta cứ tiếp tục thế này, cũng chỉ cả đời bình thường xoàng xĩnh. Chính vì lão thương Greta, lão mới nỡ dùng năm tỷ điểm này để mua cho hắn một cơ hội, cũng mua cho Kim Quy tộc một lựa chọn."
Người trung niên lại bổ sung một câu: "Trên đời này, vô luận làm cái gì, đều là có rủi ro."
Thanh niên xinh đẹp do dự một lát, hỏi: "Nếu như là ngài, ngài có làm vậy không?"
- Có. Người trung niên không chút do dự nào.
- Tam tiểu thư. Một vị lão bộc tới bên cạnh Thạch Hinh. Bên cạnh Thạch Hinh nhiều thêm mười mấy hộ vệ, mấy người này minh hoặc ám bảo vệ Thạch Hinh.
Thạch Hinh không quay đầu lại: "Hoa thúc, các người tới rồi." Hoa thúc là một trong những người nàng tin tưởng nhất. Con cháu thế gia, từ ngày vừa ra đời, bên cạnh liền sẽ có một tùy vệ. Tùy vệ phần lớn xuất thân dòng nhánh của gia tộc, bọn họ không chỉ kỹ xảo sư sĩ, cận chiến cái nào cũng cao minh, hơn nữa làm việc đáng tin cậy, còn phải trung tâm cẩn cẩn với gia tộc. Hoa thúc chính là tùy vệ của Thạch Hinh, lão từ nhỏ đã nhìn Thạch Hinh lớn lên.
Da Hoa thúc bảo dưỡng cực tốt, tuy tuổi đã quá năm mươi, nhưng vẫn không thấy nếp nhăn, trắng trẻo dị thường. Giọng nói của hắn mềm mại: "Tàu vũ trụ của mấy người nhị tiểu thư gặp trở ngại rồi, chúng ta có cần phái người đi đón bọn họ không?"
- Không cần đâu, bọn họ vừa rồi có liên hệ với ta. Ta để bọn họ đi chậm, tới Khuê La thành trễ chút, cục thế trong thành hiện giờ không sáng sủa gì. Nhị tiểu thư thân thể lại không tốt, lỡ như phải chịu hoảng sợ, vậy thì phiền phức rồi. Thạch Hinh hỏi tiếp một câu: "Hoa thúc, tấm thể đó mang tới rồi chứ?"
Hoa thúc ngớ ra, lập tức gật đầu: "Mang tới rồi. Tấm thể này không phải là chuẩn bị đi Tuyết Lai tộc mua quang giáp sao?"
- Ừm, thúc mang tấm thẻ đó cho ta trước, nhìn tình huống rồi nói. Nói không chừng, lần này mua không được rồi. Thạch Hinh sâu sắc liếc nhìn đại sảnh khách sạn một cái.
Mấy người Hoa thúc vừa mới tới, tự nhiên không biết vừa xảy ra chuyện gì. Nhưng Hoa thúc không do dự chút nào, lập tức lấy tấm thẻ ra, đưa cho Thạch Hinh.
Thạch Hinh không ngờ, nhị tỷ của nàng, cũng chính là đoàn người Thạch Phù Âm lúc này cũng gặp phải phiền phức.
Đoàn người nói cười vui vẻ, Thạch Sùng Minh nói với Thạch Phù Âm trải nghiệm khổ tu lúc trẻ của mình, nghe tới mức cái miệng nhỏ của Thạch Phù Âm chốc chốc lại phát ra tiếng kêu kinh ngạc. Nhuế Băng vẫn là cái dáng vẻ lạnh băng băng như thế, nhưng đối với loại phương thức tu hành xa lạ là khổ tu này, nàng lại sinh ra chút suy nghĩ thử nghiệm.
Nàng hiện giờ đã biết rõ, cô gái đẹp khó dây này đã mang mình tới một chỗ xa lạ, nơi này không thuộc bất cứ hành tinh nào của năm thiên hà lớn. Lúc đó, khi nàng biết nơi này không phải là năm thiên hà lớn, suy nghĩ đầu tiên dâng lên trong lòng chính là, chỉ e đời này khó mà gặp mặt Diệp Trùng rồi, trong lòng lập tức thầm đau xót.
Có lẽ, đây chính là vận mệnh. Trong lòng thở dài u oán, trong lòng Nhuế Băng đau khổ, càng không nguyện nói chuyện với người khác, dọc đường trầm mặc không nói. Nhưng cũng không có ai dám tới quấy nhiễu. Nhuế Băng vừa nhìn liền biết là người đẹp lạnh lùng, thêm vào thân thủ giống như quỷ mỵ hôm đó nàng lộ ra càng làm cho mấy kẻ đó sinh lòng ái mộ, cũng phải cân nhắc một chút thực lực của mình.
Thân thủ cô gái lạnh băng này rốt cuộc cao thế nào? Thạch Sùng Minh vẫn luôn rất tò mò.
Thạch Phù Âm lại rất thích Nhuế Băng, thường kéo tay Nhuế Băng, Đối với cô gái nhu nhược này, Nhuế Băng ngược lại cũng sinh ra sự thương xót trong lòng, hơn nữa, khi ở nhà, Nhuế Tô cũng thường thích bá cổ nàng, nàng đối với điều này cũng không có gì không quen.
Thấy quan hệ của Nhuế Băng và nhị tiểu thư rất tốt, trong lòng Thạch Sùng Minh cũng thầm tự mình cao hứng.
Do khí hậu khô khan, mặt đất khắp nơi đều là vết nứt nẻ khô cằn, ở chỗ hoang dã mênh mông, chỉ có vài trái Địa thích liễu màu nâu đất mọc xiêu vẹo.
Nhuế Băng đột nhiên dừng chân, sắc mặt ngưng trọng, nghiêng tai lắng nghe.
Người còn lại ai nấy đều ngớ ra.
- Cẩn thận! Ánh mắt Nhuế Băng đột nhiên sắc bén như kiếm.
Ngay khi mọi người nghi hoặc, một loạt tiếng soạt soạt từ từ trở nên rõ ràng, có thể nghe thấy được, đập vào tai không ngừng, làm người ta lông tóc dựng đứng. Vẻ mặt Thạch Sùng Minh không khỏi biến đổi.
Chú thích: Trong chương 300, tên nhị tiểu thư của họ Thạch là Thạch Âm Phù, nhưng trong chương này lại có tên là Thạch Phù Âm. Đã kiểm tra, ngoài chương 300, các chương khác đều có tên là Thạch Phù Âm.
Phản hồi và góp ý: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]