Ngoài mặt tất cả bình thường, đêm qua hình như việc gì cũng không xảy ra, chỉ là trên mặt người ra vào Thương gia ít nhiều có chút vội vã. Suy xét tới đoàn người Robert hôm qua vừa tới Thương gia, dọc đường đi cực khổ, cho nên hôm nay đặc biệt được bỏ trống để điều chỉnh mà không có bất cứ sắp xếp đi lại gì.
Bách Lý Nam mới sáng sớm đã bị Robert gọi đi.
Khi A Đoạn nói với Diệp Trùng hôm nay có thể tùy ý hành động, Diệp Trùng liền 1 mình đi ra ngoài. Việc hắn hiện giờ phải làm là đi lấy thẻ thân phận, tuy Mục làm nhái cho hắn thân phận Vương Hành, nhưng trên người hắn lại không có thẻ thân phận của Vương Hành. May mà loại việc này Diệp Trùng cũng không phải làm lần đầu, tự nhiên quen đường tỏ lối, phía sau có vài người theo dõi, đều bị Diệp Trùng khéo léo tách ra.
Vừa lấy được thẻ thân phận, Diệp Trùng liền trở về Thương gia. Sau khi trở về Thương gia liền chui vào phòng của mình, làm mấy kẻ vốn phụ trách ngầm giám thị hắn nhưng bị hắn bỏ rơi đó chỉ đành nhìn nhau bó tay.
Trở về phòng, Diệp Trùng liền lên mạng mô phỏng, cmà mấy hư vực lĩnh giả của Thương gia phụ trách giám thị Diệp Trùng lên mạng mô phỏng đối mặt với loại tồn tại cường hãn của Mục, bị lừa gạt không chút nghi ngờ, hoàn toàn không biết gì.
Diệp Trùng lên mạng mô phỏng, đi tới trung tâm huấn luyện ý thức, cảnh tượng trước mặt lại làm hắn trố mắt.
Trong đại sảnh của trung tâm huấn luyện ý thức lúc nhúc đầu người, bên cạnh mỗi cái cột đều đứng đầy người.
- Mục, biết chỗ này xảy ra chuyện gì không? Diệp Trùng hỏi.
- Ta cần 20 giây! Mục mấy hôm nay không biết bận chuyện gì, nhưng rõ ràng sự chú ý của hắn chưa từng đặt trên chỗ này.
Tò mò nhìn người xung quanh, không khó gì để nhìn ra, hành vi của họ hiện giờ có mục đích rất mạnh, từ dáng vẻ trên mặt thì có thể nhìn ra, mặc dù Diệp Trùng không hề biết mục đích của họ là gì.
Hai mươi giây thoáng cái là qua, Mục trở lại cũng có nghĩa là hắn đã tìm được đáp án: “Diệp tử, bọn họ đang đợi ngươi!”
- Đợi ta? Diệp Trùng không khỏi ngẩn ra, hắn thế nào cũng không nghĩ tới lại có quan hệ với mình, mấy người này rõ ràng mình không quen biết a.
- À! Chính xác mà nói, bọn họ đang đợi YC! Mục nói.
- YC? YC không phải là ta sao? Diệp Trùng hơi có chút kỳ quái hỏi, cảm giác lời Mục nói làm hắn rất khó hiểu.
- Cho nên ta nói bọn họ tìm ngươi! Mục giải thích.
Giải thích của Mục vẫn làm Diệp Trùng chẳng hiểu mô tê gì. Hết cách, Mục chỉ đành giải thích chi tiết từ đầu mất cả nửa ngày, Diệp Trùng thế nào cũng không biết mấy người này rốt cuộc là nghĩ thế nào. Với hắn mà nói, hành vi của mấy người này làm người ta cảm thấy không thể tưởng tượng được, càng làm hắn không hiểu được là, phương pháp xác suất thấp, không hề hiệu quả này lại có nhiều người như vậy sử dụng!
Lập tức rời khỏi trung tâm huấn luyện ý thức này, theo Diệp Trùng, là lựa chọn lý trí nhất hiện giờ.
Không ngờ Diệp Trùng liên tục đi mấy trung tâm huấn luyện ý thức, nhưng không cái nào không nhiều người tới mức làm người ta hoài nghi có hay không có người đang ở trong này tiến hành huấn luyện.
May mà có Mục, Diệp Trùng liền đi tới trung tâm huấn luyện ý thức mà theo Mục nói có ít người nhất.
Chỗ này quả nhiên cực ít người, cả đại sảnh không có 1 ai, Diệp Trùng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy trung tâm huấn luyện ý thức hoang vắng thế này.
- Ý, Mục, người ở chỗ này tại sao lại ít như vậy? Diệp Trùng kỳ quái hỏi. Căn cứ huấn luyện ý thức, Diệp Trùng đi qua rất nhiều, nhưng trước giờ chưa từng gặp qua 1 trung tâm huấn luyện không 1 bóng người như chỗ này.
- Nơi này vốn thuộc về hành tinh Happida, do môi trường dần dần bị suy thoái, 15 năm trước hành tinh Happida thực hiện di dân với quy mô lớn, đây chắc là 1 trạm tín hiệu xung mạch đã bị bỏ hoang, quang não hiện vẫn đang tự động vận chuyển, trung tâm huấn luyện ý thức ở chỗ này cũng chưa bị tiêu hủy, nguyên nhân cụ thể không rõ. Mục nói. Đây là trung tâm huấn luyện ý thức ít người nhất mà hắn có thể tìm được.
- Ừ! Thì ra là vậy! Diệp Trùng liền không hỏi kỹ nữa, đối với vấn đề đại loại như tại sao di dân, di dân tới chỗ nào, tính tò mò của Diệp Trùng vẫn chưa xa tới mức độ này.
Diệp Trùng trước tiên đi tới trước 1 cây cột, thò ngón tay điểm nhẹ 1 cái, trên cây cột hiện ra 1 mà hình nổi bán trong suốt. Diệp Trùng nhìn lướt qua 1 chút, quả nhiên nơi này trừ mình ra 1 người cũng không có.
Từ khi bắt đầu, Mục không nói câu nào, Diệp Trùng biết Mục đã không còn ở chỗ này. Mục chỉ cần vừa lên mạng mô phỏng, liền trở nên xuất thần nhập quỷ, không ai biết hắn rốt cuộc là đang bận chuyện gì. Diệp Trùng từng hỏi qua Thương vấn đề này, nhưng Thương cũng nói không ra nguyên do.
Diệp Trùng tùy tiện vào 1 phòng né tránh quang cầu, lần huấn luyện trước, hắn cảm thấy có chút ý nghĩa, đáng tiếc là mình tối đa chỉ có thể kéo dài 5 phút.
Căn phòng tối đen, vô số quang cầu, từ chậm hóa nhanh, như thiêu thân bay vào lửa, lại 1 lần nữa vui sướng bay về phía Diệp Trùng.
Trong lòng Nguy Nguyên thầm nguyền rủa vô số lần thầy của mình, lão già đáng chết, tên già không nên nết này, cặp mắt sắc lang chắc cũng sắp mục nát đó, chỉ cần nhìn thấy học viên nữ, 2 mắt liền phát sáng, nhất định là bại loại trong tất cả lão sư! Cặn bã của nhân loại!
Thầy của Nguy Nguyên là 1 lão già cổ quái, tính tình quái gở, đương nhiên, đây chẳng qua chỉ là đối với học sinh nam mà nói. Đối đãi với học viên nữ, mức độ tận tâm tận lực của ổng làm tất cả học viên nam trên lớp của ông ta, không ai không đỏ mắt vạn phần, chỉ hận mình không phải là thân con gái! Nghề nghiệp sư sĩ này, tuy hiện giờ nữ sinh hình như cũng càng lúc càng nhiều, nhưng nam sinh vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối. Nhưng trong lớp này của Nguy Nguyên, nữ sinh lại chiếm tuyệt đại đa số. Lão già họ Tân trong miệng học sinh nữ rất tốt, từ trong miệng của sư tỉ các khóa lưu truyền ra, làm cho gần như tất cả nữ sinh của khoa sư sĩ đều tập trung vào lớp này.
Nguy Nguyên vẫn luôn rất hối hận đã vào lớp này. Bác của Nguy Nguyên cũng là thầy của học viện này, cũng là thầy của khoa sư sĩ, nhưng ông ta lại cật lực tiến cử lão già họ Tân với cha mẹ của Nguy Nguyên, nói cái gì lão già họ Tân là cao thủ số 1, số 2 của học viện, hơn nữa cũng rất có kinh nghiệm trong việc dạy học!
Số 1, số 2? Nguy Nguyên đã xì mũi giễu cợt với nó vô số lần! Chỉ sợ là số 1, số 2 từ dưới lên! Dù sao đi theo lão già họ Tân lâu như vậy, Nguy Nguyên vẫn chưa từng thấy qua ông ta tự mình biểu diễn qua 1 lần, mỗi lần chẳng qua đều là lớp lý luận, hễ tới lớp thực hành, bên cạnh ông ta lập tức sẽ có 1 sư sĩ không biết ông ta lôi từ đâu tới. Điều duy nhất làm Nguy Nguyên cảm thấy hơi vừa ý là, kỹ thuật của những sư sĩ bị lão già họ Tân lôi ra biểu diễn này quả thật không tồi, có không ít người là cao thủ!
Ài, không nghĩ tới lão nữa! Nghĩ tới lão? Điều này không phải tự làm mình phiền não sao? Nguy Nguyên lập tức ném lão già họ Tân ra khỏi đầu.
Rất mau hắn đã tới nhà rồi. Nhà của hắn cách học viện khá xa, nhưng hắn lại có thể trở về nhà trong khoảng thời gian ngắn. Điều này hoàn toàn do công của kỹ thuật điều khiển quang giáp xuất sắc của hắn. Tuy là học viên của khoa sư sĩ, nhưng Nguy Nguyên ở những phương diện này, thứ duy nhất có thể lấy ra xài được chỉ có điều khiển quang giáp. Cái gọi là điều khiển quang giáp chủ yếu là chỉ năng lực bay của quang giáp do sư sĩ điều khiển, đây là 1 trong những tố chất phải có của sư sĩ.
Nguy Nguyên giống như trời sinh có năng lực lĩnh ngộ đặc biệt đối với điều khiển quang giáp. Mỗi lần quang giáp dùng tốc độ kinh người bay đi, nhìn cảnh vật trên màn hình cấp tốc lướt ra phía sau, hắn thường có thể cảm thấy 1 loại hưng phấn kỳ lạ, hưng phấn tới mức làm hắn run rẩy tới tận trong xương! Cái gì gọi là nhanh nhất trong học viện, trong mắt hắn quả thật có chút buồn cười.
Chỉ đáng tiếc, thiên phú của hắn cũng chỉ ở chỗ điều khiển quang giáp, phương diện khác hắn chẳng có cái nào lấy ra xài được. Điều làm hắn đau đầu nhất là xạ kích, hắn dường như trời sinh ra đã ngu ngốc ở phương diện này, vô luận hắn cố gắng thế nào, cũng chỉ vừa đủ đậu. Đây là việc làm hắn chán nản nhất!
Lão già họ Tân căn bản không có thực hiện bất cứ hướng dẫn có ý nghĩa nào với hắn, chỉ có sơ sài nói vài câu. Từ từ nào! Làm Nguy Nguyên tức đến nỗi thiếu chút nữa đấm vào cái mặt nhìn thế nào thì ghét thế ấy của lão già họ Tân.
- Con trở về rồi! Nguy Nguyên vào cửa, lười biếng gọi với vào trong phòng.
- Ừ! Trong phòng truyền ra 1 giọng đàn ông. Nguy Nguyên sống cùng cha, mẹ của hắn đã sớm mất sau khi hắn sinh ra không lâu, hắn vẫn luôn cùng cha nương tựa nhau mà sống. Cha của Nguy Nguyên là 1 kỹ sư, chỉ cần có công việc, căn bản không biết ban ngay ban đêm. Cho nên Nguy Nguyên lắm lúc đều cảm thấy rất kỳ quái, mình lúc nhỏ lại không bị đói chết, thật là kỳ tích!
Trở về phòng mình, Nguy Nguyên nằm trên cái giường mềm mại, nhìn lên trần nhà, trên gương mặt mệt lả chỉ có già dặn không tương xứng với tuổi tác.
Tâm trang đang bay bổng!
Nếu như bây giờ mẹ vẫn còn sống thì chắc là thoải mái lắm a! Hình ảnh nổi của mẹ, hắn đã nhìn vô số lần, hắn trước giờ chưa từng thấy qua phụ nữ xinh đẹp như mẹ vậy. Trên trần nhà màu trắng như tuyết, dường như từ từ hiện ra hình ảnh của mẹ, trước mặt lại càng lúc càng mơ hồ, có chút mệt mỏi rồi.
Haiz! Trước lúc ngủ, trong lòng dâng lên 1 tiếng thở dài thườn thượt, sau đó không biết gì nữa mà ngủ thiếp đi!
Nguy Nguyên tỉnh lại đã là nửa đêm, tỉnh dậy tìm 1 vài thứ ăn qua loa. Liếc nhìn phòng của cha, đèn vẫn còn sáng, Nguy Nguyên liền ngậm 1 miếng bánh Hương thảo, kéo đôi dép lê, lắc lư trở về phòng mình.
Vừa về tới phòng, Nguy Nguyên liền lên mạng mô phỏng.
Nơi hắn phải đi bây giờ là 1 trung tâm huấn luyện ý thức sư sĩ đã bị hoang phế, hắn trong 1 lần vô tình phát hiện trung tâm huấn luyện ý thức này. Hắn lúc đó rất kỳ quái, trong trung tâm huấn luyện ý thức này 1 người cũng không có. Sau đó thử dùng thiết bị bên trong, kết quả phát hiện hoàn toàn có thể sử dụng. Từ đó về sau, hắn liền đem chỗ này làm thành trung tâm huấn luyện tư nhân, mỗi ngày 1 mình đều ở trong thực hiện huấn luyện khổ cực. Người khác nào biết, thành tích xạ kích đạt chuẩn vừa rồi chính là do hắn trải qua huấn luyện cực khổ thế nào mới có được!
Trong mắt người khác, hắn chẳng qua chỉ là 1 tên hết hơi, thêm nữa, hắn ở trong học viện cũng cực kỳ thầm lặng, không ai biết trình độ điều khiển quang giáp của hắn rốt cuộc thế nào. Tướng mạo của hắn cũng chỉ có thể coi là bình thường, 1 cái đầu bình thường, 1 gương mặt bình thường, thể hình cũng bình thường, càng đừng nói khí chất gì đó, những thứ đó càng bình thường vô cùng! Vô luận xem từ giác độ nào, hắn đều không bắt mắt như vậy. Thậm chí hắn tới tận hiện giờ vẫn chưa từng nhận được thư tình yêu của học sinh nữ.
Hắn chỉ lặng lẽ theo đuổi tình yêu trong thế giới của mình!
Mà cái trung tâm huấn luyện ý thức này, lại thuộc về thế giới của hắn!
Đi vào đại sảnh, giống như bình thường, vẫn là 1 người cũng không có. Ài, thế giới của mình vĩnh viễn tịch mịch! Lắc lắc đầu, cười thầm mình lại biến thành thương cảm thế này, cười 1 cái, tập trung tinh thần, dự định bắt đầu huấn luyện mỗi ngày.
Đột nhiên nghĩ tới mình hôm qua nhìn thấy ghi hình của tên YC đó, biểu hiện tuyệt vời của YC trong phòng né tránh quang cầu làm hắn chết lặng người, hắn thế nào cũng chưa từng nghĩ qua, lại vẫn có người cường hãn tới trình độ này!
Dù sao Nguy Nguyên biết mình trước giờ chưa từng tập luyện qua cận chiến quang giáp, không có ý nghĩ mình cũng thử xem. Là 1 học viên khoa sư sĩ, hắn rất rõ sự khác biệt giữa mạng mô phỏng và hiện thực. Đừng thấy cận chiến quang giáp trong mạng mô phỏng đang càng ngày càng hưng phấn, nhưng trong hiện thực, đánh tầm xa vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối. Trong hiện thực, tính mạng của con người chỉ có 1, không có người nào thật sự dám đem thứ trong mạng mô phỏng đó ra. Mạng là của mình, hơn nữa đánh tầm xa đã trải qua nhiều năm phát triển như vậy, đã sớm chín muồi, còn cận chiến quang giáp, thật ra dùng thế nào, vẫn phải chờ thử thách!
Nhưng, Nguy Nguyên muốn thử xem mình có thể kiên trì trong phòng né tránh quang cầu bao lâu, đương nhiên, điều hắn phải làm không phải là chống đỡ, mà là né tránh!
Phòng né tránh quang cầu, hắn lúc trước chưa từng đi qua. Trong trung tâm huấn luyện ý thức, thứ hắn dùng nhiều nhất chính là mấy phòng huấn luyện cơ sở đó, hắn điều khiển quang giáp lợi hại chính là kết quả trực tiếp do hắn huấn luyện. Hắn tin rằng, chỉ cần mình tôi luyện cơ sở liên tục, nhất định sẽ có lợi ích lớn với tương lai của mình.
Lần đầu tiên sử dụng phòng né tránh quang cầu, Nguy Nguyên lại không biết ở chỗ nào, hết cách, hắn chỉ đành lại trở về đại sảnh, đi tới trước 1 cái cột, ngón tay khẽ điểm, bật ra màn hình bán trong suốt. Đây là đầu mối của trung tâm huấn luyện ý thức, trên đó có hệ thống tự động, có thể giúp đỡ giải quyết các loại vấn đề.
Phía trên đánh dấu các loại phòng huấn luyện, ý, Nguy Nguyên đột nhiên ngây người!
Có người? Thế nào có thể có người?
Chẳng lẽ mình nhìn sai? Nguy Nguyên vội vàng cẩn thận xác nhận lại 1 lần nữa. Không sai! Đích xác có 1 người! Hơn nữa phòng hiện nay của người này chính là phòng né tránh quang cầu mà mình dự tính đi.
YC?
YC? YC? Tại sao hình như đã nghe qua ở chỗ nào rồi? Nguy Nguyên tại sao cảm thấy cái tên này nhất định đã nghe qua, nhất thời lại nghĩ không ra. Phòng né tránh quang cầu!
A, YC! Không phải chính là YC đó chứ?
Hắn cuối cùng nghĩ ra YC này là ai rồi!
Tối qua không phải mình còn xem ghi hình của YC sao? Không khỏi tự mắng mình 1 câu!
Người mỗi ngày đều lên mạng mô phỏng như hắn, nào có đạo lý không biết YC, tuy không phải là người yêu thích cận chiến quang giáp cuồng nhiệt, nhưng YC cũng xem qua mấy lần chiến đấu khá nổi tiếng của YC.
Trung tâm huấn luyện ý thức này vẫn có liên hệ với Hiệp hội sư sĩ, muốn sử dụng thiết bị trong đó, chắc chắn phải ghi danh trước, cho nên đối với tính chân thật của YC trước mắt, Nguy Nguyên lại không có bao nhiêu hoài nghi.
Hắn chỉ là rất tò mò, YC rốt cuộc tại sao lại tìm tới chỗ này? Cũng trùng hợp giống mình sao?
Nhưng trong lòng Nguy Nguyên lại càng thêm hưng phấn. YC a! Đây chính là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh trong mạng mô phỏng, hơn nữa là cao thủ cận chiến quang giáp thực sự. Tin tức bên ngoài đang tìm kiếm YC hiện bừng bừng, không ngờ mình lại gặp được ở chỗ này!
Ha, hôm nay may mắn quả thật không tồi!
Nghĩ cũng không nghĩ, Nguy Nguyên liền nhấn nút, tiến vào căn phòng né tránh quang cầu đó!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]