Diệp Trùng đi theo Hắc tử vào hậu viện, Hắc tử vẫn luôn không dẫn Diệp Trùng tới hậu viện, tính tò mò của Diệp Trùng vốn không nặng, tự nhiên sẽ không có việc lén lút lẻn vào xảy ra. Hậu viện chiếm diện tích cực lớn, nhưng có trực giác của dã thú, Diệp Trùng lại ngửi thấy mùi vị nguy hiểm ẩn tàng ở trong đó. Hắc tử dẫn đường cũng cực kỳ cẩn thận, dặn tới dặn lui Diệp Trùng nhất định phải theo sát mình. Hai người theo sát nhau, Diệp Trùng không có ý nghĩ muốn thử xem trong này rốt cuộc là có càn khôn gì.
Bởi vì Mục đã ở trong lòng Diệp Trùng tán dương: "Không tồi, cách bảo hộ đầy sáng tạo!" Nhưng do không có quang não, Mục cũng không có cách nào chuyển tin tức mình quét được cho Diệp Trùng, Diệp Trùng cũng không đoán được "cách bảo hộ đầy sáng tạo" trong miệng Mục rốt chuộc là cái gì, nhưng đã là thứ Mục đã khen ngợi qua, vậy Diệp Trùng tin rằng về mặt phương diện uy lực sẽ hoàn toàn không cần phải hồ nghi. Còn sáng tạo, ai mà quản được chứ?
Có cảnh báo của Mục, vốn dĩ theo rất sát, Diệp Trùng lúc này gần như hoàn toàn đạp lên dấu chân của Hắc tử, từng bước bước đi.
Bên trong hậu viện là một căn nhà bằng gạch đá khá to, từ ngoài nhìn xem ra vô cùng bình thường, nhưng 1 câu nói của Mục làm cho Diệp Trùng hiểu được bên trong không đơn giản: "Diệp tử, bức tường 2 lớp này có 1 lớp hợp kim cường độ cao rất dày, còn có năng lực chống quét hình nhất định!"
- Năng lực chống quét hình nhất định? Diệp Trùng có chút nghi hoặc, nhất định? Đây là chỉ mức độ nào? Mục chắc sẽ không dùng giọng điệu hàm hồ này mới đúng chứ! "Hừ, tuy rằng đối với ta không thể có chút tác dụng nào, nhưng năng lực chống quét hình mức độ này đối với hệ thống quét hình cho dù là tiên tiến nhất trên thị trường cũng có thể có tác dụng triệt để hiệu quả!" Mục giải thích nói. Thì ra như vậy, Diệp Trùng bừng tỉnh ngộ.
Đi vào phòng mới phát hiện không gian bên trong cực lớn. Trên tường đối diện cửa chính trong căn phòng treo một miếng gỗ màu tím nâu, trên tấm gỗ khắc 4 chữ "Cốt đao xuất hồn", đáng tiếc Diệp Trùng đối với thư pháp cổ không biết tí gì, cũng chưa từng phân biệt chữ này viết tốt hay không! Trong căn phòng to như thế xếp đầy rất nhiều máy móc hiếm có lạ đời Diệp Trùng chưa từng thấy qua, trên mặt đất rơi vãi đủ loại tạp vật, cẩn thận nhìn một chút, Diệp Trùng lập tức nhận ra có không ít thứ chắc là xương cốt của sinh vật biến dị, mấy thứ này Diệp Trùng đã thấy qua vô số trên hành tinh rác! Bộ phận còn lại, Diệp Trùng không biết, nhưng tính chất có chút cổ quái, thậm chí một số còn phát ra vẻ rực rỡ của kim loại.
- Những thứ này đều là tàn thứ phẩm. Vứt đi lại đáng tiếc, cho nên sư phụ để mấy thứ này ở đây. Có lúc còn có thể lợi dụng phế phẩm một chút! Hắc tử vừa vào cửa, dáng vẻ liền trở nên thoải mái, quay đầu nói với Diệp Trùng.
Bước chân của Hắc tử rất lớn, trong lúc nói chuyện thì đã tới giữa căn phòng, Hắc tử liên tục tùy tiện khảy lên mấy cái máy vài cái, rồi dẫn Diệp Trùng đi tới 1 góc của căn phòng. Diệp Trùng bỗng phát hiện trên mặt đất không biết lúc nào xuất hiện một cái hố hình vuông, cầu thang kéo dài xuống dưới. Đoán chừng mấy cái khảy vừa rồi của Hắc tử chính là 1 loại công tắc để mở. Thiết kế thật là kỳ diệu a, mang công tắc giấu ở trong này, nhìn lại nhiều máy móc như vậy, muốn tìm ra không phải là việc dễ dàng gì!
Cửa động hơi hơi chiếu ra ánh sáng, nhưng cầu thang lại không nhìn thấy tận cùng, phỏng chừng đi rất sâu vào lòng đất! Tại sao mấy người này đều thích khoan sâu vào đất chứ? Diệp Trùng có chút nghi hoặc.
Hắc tử đi đầu men theo cầu thang đi xuống dưới, Diệp Trùng tự nhiên vội đi theo sau. Vừa xuống tới, trước mắt Diệp Trùng lập tức tối lại, sàn nhà di động phía trên đã đóng lại! Diệp Trùng có chút kinh ngạc, nếu như không phải ánh sáng trước mắt thay đổi, Diệp Trùng tuyệt đối không biết sàn nhà di động phía trên đã đóng lại, bởi vì hắn căn bản không nghe thấy chút âm thanh nào truyền lại, với thính lực của hắn, lại không nghe được chút âm thanh nào, tuy rằng chẳng qua chỉ là một chi tiết vô cùng nhỏ bé, nhưng đây cũng phản ánh cái sàn nhà di động này có trình độ công nghệ vô cùng cao!
Hắc tử vừa đi vừa nói: "Nơi đây mới thật sự là phòng làm việc thật sự, sư phụ thông thường đều ở trong này làm việc, phần lớn thời gian của ta cũng ở đây! Chẳng qua vẫn chỉ có thể giúp sư phụ thôi!" Giọng nói của Hắc tử vốn lớn, ở trong địa đạo này càng vang lên ông ông.
Diệp Trùng ừ một câu rồi theo sau Hắc tử, tới tận bây giờ hắn vẫn không nghĩ ra ông nội của Niếp Niếp tìm mình có việc gì, với lại, nơi này xem ra vô cùng ẩn mật, chắc sẽ không tùy tiện dẫn người vào như vậy, đây là có ý gì chứ? Đối với sự an toàn của mình, Diệp Trùng ngược lại không hề lo lắng, dù sao lúc trước, hắn cũng có lòng tin tuyệt đối vào thực lực của mình, càng huống chi hiện giờ còn có Thủ hộ, trong hoàn cảnh này, hắn tuyệt đối là là vương giả không cần phải bàn cãi!
Càng huống chi, còn có Mục!
Cái cầu thang này lại còn dài hơn dự tưởng, vô cùng sâu vào trong lòng đất, chẳng qua may mà tốc độ của 2 người đều cực nhanh, ánh sáng trước mắt cũng càng lúc càng sáng, tiếng máy móc cũng càng lúc càng to, Diệp Trùng nhạy bén phát hiện mặt đất trước mặt có chút rung động, lúc này mới hiểu ra, chẳng trách phòng làm việc được xây dựng trong lòng đất sâu như vậy.
Bọn họ rốt cục là làm cái gì? Diệp Trùng cuối cùng có chút tò mò!
Cầu thang cuối cùng đi tới điểm cuối, Diệp Trùng lại nhìn thấy một cảnh tượng làm hắn cảm thấy chấn động!
Không gian rộng lớn mà trống trải, Diệp Trùng tin tưởng, căn phòng dưới lòng đất này ít nhất to bằng một tàu vũ trụ thông thường, thiết kế trần nhà do kim loại màu bạc tạo thành vô cùng xảo diệu, rất nhiều khung kim loại to bằng cánh tay chồng chéo lên nhau, phòng dưới đất to lớn như vậy mà không có một cái trụ dùng để chống đỡ nào! Ánh sáng của phòng dưới đất rất tốt, ít nhất Diệp Trùng thu tất cả vào trong đáy mắt. Phía gần cầu thang bị chia thành từng khu vực hình vuông một, mỗi một khu vực chất đống chỉnh tề cùng 1 loại linh kiện quang giáp, nhưng dù cho là cùng 1 loại linh kiện, nhưng bởi vì hình dáng và tính chất đều không giống nhau, làm cho Diệp Trùng có cảm giác nhìn hoa cả mắt.
Quá hoành tráng rồi! Mấy cái linh kiện quang giáp này được đặt cực kỳ chỉnh tề, giống như một đội binh lính! Càng huống chi nhãn lực của Diệp Trùng bất phàm, tự nhiên là có thể nhận ra mấy cái linh kiện quang giáp này không có cái nào không là hàng xịn bậc nhất! Nhiều hàng xịn như vậy đặt cùng một chỗ, cho dù là linh kiện cũng vẫn làm Diệp Trùng say mê. Hắn biết, mấy linh kiện này, có thể ráp được bao nhiêu cái quang giáp! Đây tuyệt đối đủ để mở triển lãm quang giáp rồi!
Trong mấy linh kiện quang giáp sắp xếp chỉnh tề này có một khu vực trống trơn, Hắc tử dẫn Diệp Trùng theo con đường này đi về phía trước.
Dọc đường, Diệp Trùng giống như sói đói, 2 mắt phát sáng, ánh mắt thèm thuồng không ngừng quét qua quét lại giữa mấy cái linh kiện quang giáp này. "Linh kiện khá tốt!" Mục đưa ra đánh giá của mình rất thích hợp, điều này cũng làm cho ánh mắt của Diệp Trùng lại phát sáng thêm vài phần!
Hắc tử vừa bước vào chỗ này, lập tức im lặng, dáng vẻ cũng trở nên nghiêm túc vài phần, ngay cả bước chân cũng nhẹ đi vài phần.
Đi qua khu vực đáng yêu nhất trong mắt Diệp Trùng này, thu hồi ánh mắt lưu luyến không nỡ rời, Diệp Trùng lúc này mới bắt đầu đánh giá những nơi khác. Trong một khu vực rộng lớn bên cạnh vùng "đất quý" này đặt rất nhiều loại máy móc Diệp Trùng chưa từng thấy qua, tiếng ầm ì chính là từ trong mấy cái máy này truyền ra, chẳng qua xem ra hình như đều có chút cũ kỹ, không hề là máy móc vô cùng cao cấp, tiên tiến. Nhưng, không nghi ngờ gì, mỗi cái máy đều được bảo trì cực kỳ tốt. Mấy cái máy này cũng sắp xếp rất chỉnh tề, 1 ông lão đang tập trung tinh thần chăm chú nhìn một cái máy đang vận hành, mà sản phẩm trên đó đã có dáng có vẻ rồi, đây chắc là một cái khóa bên trong quang giáp, Diệp Trùng thầm đoán trong lòng.
Phía sau mấy cái máy này chính là nguyên liệu được chất như núi, Diệp Trùng rất dễ dàng từ trong đó tìm thấy không ít hài cốt của sinh vật biến dị mà mình biết, nhưng càng nhiều hơn là những thứ mà Diệp Trùng không biết.
Hắc tư cung kính đi tới bên cạnh ông lão, nhỏ giọng nói vài câu, tiếng ồn quá lớn, Diệp Trùng không nghe rõ được. Ông nội của Niếp Niếp xoay người lại gật đầu với Diệp Trùng, rồi lại xoay người lại, cẩn thận quan sát công việc của mình. Hắc tử quay đầu lại, ray rứt nhoẻn miệng cười với Diệp Trùng, Diệp Trùng lắc đầu ra dấu không để ý.
Đợi tới nửa giờ đồng hồ, ông nội của Niếp Niếp mới làm xong việc trên tay, tắt máy, lập tức cả căn phòng trong chốc lát trở nên cực kỳ yên tĩnh! Ông nội của Niếp Niếp mái tóc bạc trắng, vẻ mặt mệt mỏi, hiện rõ sự lao lực, miễn cưỡng nói với Diệp Trùng: "Nhìn mấy thứ này, cảm thấy thế nào?"
- Không tồi! Diệp Trùng trả lời đơn giản.
Ông nội Niếp Niếp cười sảng khoái: "Ha ha, vậy thì tốt, ta còn sợ mấy thứ này không lọt vào mắt của ngươi chứ! Ngươi lần này cứu Niếp Niếp, ta vẫn chưa cám ơn ngươi, nghe Hắc tử nói ngươi vô cùng yêu thích quang giáp, nghĩ chắc cũng có nghiên cứu nhất định! Ta ở chỗ này cũng có một chút linh kiện, nói thực, quang giáp ta không hiểu rõ lắm, mấy linh kiện này đều là sau khi giúp người khác làm giữ lại 1 phần, nếu như cần cái gì, ngươi cứ lấy, để ở chỗ này cũng không có dùng được gì! Cũng xem như là ta cám ơn! Ngàn vạn lần đừng khách khí! Nếu như có vấn đề gì có thể hỏi Hắc tử, về mặt quang giáp, hắn hiểu hơn ta nhiều. À, lão già ta thật sự là quá mệt mỏi rồi, đi ngủ trước đây, các ngươi ở chỗ này từ từ chọn!" Nói xong, ông nội của Niếp Niếp liền vừa ngáp vừa đi về phía đống nguyên liệu đó, không ngờ tới nơi đó lại có 2 căn phòng, nghĩ chắc là nơi ở của ông ta và Hắc tử 2 người.
Bất quá Diệp Trùng lúc này lại vui quá hóa cuồng, thiên hạ còn có việc hạnh phúc hơn việc lúc này sao? Đối với việc lắp ráp quang giáp, hắn vốn rất rành, tuy rằng mấy linh kiện này dáng vẻ có quái một chút, số lượng nhiều một chút, nhưng vẫn còn có Mục mà!
Sau khi thương lượng với Diệp Trùng xong, Mục mau chóng thực hiện quét hình toàn bộ linh kiện quang giáp trong phòng dưới đất, rồi tiến hành tiêu chuẩn hóa cao độ tham số của nó. Còn Diệp Trùng vừa nói chuyện với Hắc tử, vừa chờ đợi Mục hoàn tất quét hình toàn bộ linh kiện quang giáp, tiến hành phân tích, ưu hóa chúng, cuối cùng đưa ra vài phương án tham khảo cho Diệp Trùng!
Loại cơ hội này khó mà cầu được, Diệp Trùng bây giờ muốn quang giáp cũng sắp phát điên rồi, chẳng lẽ bây giờ có người rộng rãi như vậy, không lựa cái tốt nhất cũng không được.
Hắc tử rất kỳ quái nhìn Diệp Trùng vẫn ở chỗ đó tiêu diêu tự tại, lúc này không đi chọn linh kiện mà lại đứng ở chỗ này làm gì. Dáng vẻ còn thong dong như vậy. Hắc tử vội vàng nhắc nhở Diệp Trùng mau chọn linh kiện thích hợp với mình.
Diệp Trùng ra ý đã hiểu, nhưng vẫn như cũ không động đậy, chỉ cùng Hắc tử nói chuyện!
Diệp Trùng lúc này mới biết 2 người rốt cuộc là làm cái gì, thì ra họ là Cốt Tượng Sư!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]