Edit: Hanh
Beta: Heloaphr
**********
Trương Ly nhìn Văn Diệc tươi cười cầm túi của mình, tư thế kia rõ ràng đã đứng ở đây từ lâu. Chắc chắn anh đã thấy hết tất cả những động tác chui người vào cửa ngu ngốc của cô từ đầu tới cuối.
Hay lắm.
Ôm cây đợi thỏ, ngoảnh mặt làm thinh... Ái chà, mắt chó đứng ngoài xem ha!
Cái đồ chết tiệt này!
Trương Ly không nhịn được mắng trong lòng.
Hiện tại cô chỉ hận mình vì sao không thể ngất đi trong cơn tức giận mà nhất định phải hít thở trong bầu không khí xấu hổ này.
Nhưng chuyện đã đến nước này, nói gì cũng vô ích.
Trương Ly quyết tâm, cả người như heo chết không sợ nước sôi, chỉ nhắm mắt giả làm đà điểu.
Cô nghĩ trong lòng, chỉ cần mình không nhìn thấy anh, ở đây cũng chỉ có một mình mình, cô sẽ không xấu hổ.
Chỉ cần mắt nhắm đủ nhanh, xấu hổ cũng sẽ không nhìn thấy mình.
Thấy bộ dạng này của Trương Ly, Văn Diệc cũng không nói chuyện, anh đeo túi của Trương Ly lên vai rồi nghiêng người dựa vào tường. Anh điều chỉnh một tư thế thoải mái, bắt đầu im lặng cười tủm tỉm nhìn Trương Ly, không làm gì cả.
Mấy con côn trùng không biết tên ở bụi cỏ xung quanh thỉnh thoảng kêu lên, kèm theo đó là tiếng tim đập mạnh mẽ và dồn dập.
Xa xa ngoài đường phố còn có âm thanh của xe cộ lao đi, gió đêm hè mang theo hơi mát từ xa, đi qua tòa nhà lớn trở nên khô nóng, khiến người Trương Ly toát ra một lớp mồ hôi mỏng.
Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-rung-dong-tren-dau-vai/222754/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.