Sáng hôm sau Cesare gọi điện đến hỏi thăm thình hình của Porter, Nick mở loa ngoài điện thoại để cả hai vợ chồng có thể cùng trả lời bố trong lúc thay đồ.
“Bố ạ, không phải là đau tim đâu”. Nick giải thích.
“Grazie a Dio”[4]. Cesare thở phào.
[4] Tiếng Ý, có nghĩa là “Tạ ơn Chúa”.
“Chúng con vừa gọi cho bệnh viện, họ nói đã cho bố Sasha về nhà”, Nick tiếp tục, “mẹ vợ con sẽ chăm sóc ông ấy. Chắc chắn là bà sẽ làm việc đó chu đáo”.
“Phải rồi, bà ấy là một phụ nữ chu đáo”. Cesare dừng lời. “Sasha à, bố con là một người tốt. Ông ấy đã làm nhiều việc vì mọi người. Nếu có chuyện gì với ông ấy thì mất mát đó sẽ rất to lớn. Porter là một doanh nhân tài giỏi”.
Sasha nghen lời. Nếu mà Cesare biết đựơc...
“Cám ơn bố, Cesare”. Nàng cố gắng cất lời. “Bố thật tốt khi nói vậy”.
Cesare gác máy. Nick hôn tạm biệt vợ, khi buông nàng ra anh ngần ngừ hỏi. “Em có chắc là không muốn anh bỏ chuyến tham quan quanh cảng không? Alex hay Matt có thế thay anh làm việc đó”.
Ngày mai đã là thứ tư rồi.
Chỉ còn hai ngày nữa thôi là đến ngày thứ sáu đấy khó khăn đó.
Ý nghĩ ép cha mình phải chuộc lỗi đè nặng lên tim Sasha. Nhưng từ sâu thẳm trong lòng, nàng gợn lên sự ghê tởm về hành động ăn cắp tiến mà cha nàng đã làm với gia đình Valente.
Nàng cố gắng tập trung tinh thần trả lời chồng. “Không cần đâu. Em sẽ ổn mà”.
Nick vẫn nhìn vợ đăm đắm. “Được rồi. Hen gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-rang-buoc-em-dem/62130/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.