sau khi hồi tưởng kết thúc A Ngọc nhẹ nhàng kéo chăn vào đắp cho nàng, trong xe ngựa dường như tất cả đều ngưng đọng A Ngọc cũng tựa đầu vào bức gỗ phía sau lưng nhắm mắt tay của A Ngọc vẫn cứ ôm lấy Nhạn Diên không buông chiếc xe ngựa chạy 1 mạch không chướng ngại gì cứ thế theo đường tắt chạy ra phía bình minh đang từ từ nhô lên
ở trong phủ của Vương gia không hề yên ổn như vậy chút nào khi mấy tên thủ hạ bị đánh ngất 1 vài người gác đêm ở mấy khu vực khác nghe tiếng động lạ nên đã chạy ra xe thử chuyện gì đập vài mắt họ là 4 tên canh gác cổng nằm la liệt không chút động tĩnh bọn họ mới hoảng hồ la hét kêu gào những người khác tới xe chuyện phủ vương gia chưa kịp hiểu ra tình hình thì nô tì của phòng Nhạn Diên đã vội vã chạy đến báo là chủ nhân mất tích không thấy bóng dáng dù đã tìm kiếm lục lọi cả phòng nhưng nàng cứ như bốc hơi khỏi đấy hoàn toàn biến mất không còn thứ đồ gì sót lại của nàng
cả đêm đó phủ vương gia gà bay chó chạy náo động cả 1 phen đánh thức các hộ dân xung quanh túm tụm lại hóng chuyện
mọi thức quá đột ngột sau 1 hồi tìm kiếm cả Phủ Vương gia nhưng cuối cùng cũng không tìm được nàng suy đoán mà mọi người đưa ra đó chính là phủ vương gia có trộm lẻn vào bắt cóc đích nữ 4 tên lính gác tỉnh lại cũng chẳng biết gì sau đó lại có phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-rang-buoc-cua-ai-tinh-tu-kiep-truoc/2848938/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.