Trong khuê phòng rộng lớn tràn ngập tiếng cười đùa, nơi đây là phòng của Xung La ánh nắng chiếu rọi qua khe cửa sổ các tán lá cây và gió không ngừng lung lay xào xạt, khung cảnh ấm cúng hạnh phúc trong đó có 2 người con gái đang vừa thêu khăn vừa trò chuyện, các mảnh vải lụa treo trên giường trong gió tung bay
Manh Linh vừa cùng Nhạn Diên thêu khăn vừa nói: tỷ tỷ à, rốt cuộc đến khi nào 2 người mới chịu thừa nhận đây? ca ca của ta cũng thật là
Nhạn Diên mỉm cười 2 gò má cô ửng hồng đầy e thẹn có lẽ đây là lần đầu cô có biểu cảm này nhìn trong giống 1 chú thỏ đang đỏ mặt đáng yêu vô cùng
Manh Linh: 2 người không cần nói ai nhìn vào mà chẳng biết, trong 2 tháng này ca ca của ta người khô khan nhạt nhẽo lại có thể làm ra nhiều chuyện bất ngờ như vậy
Nhạn Diên nghiên đầu thắc mắc hỏi: nếu muội nói ngài ấy là người khô khan thì ta không tin nổi đâu
Manh Linh: hhihi đương nhiên là tỷ không tin rồi, trong suốt 2 tháng nay buổi sáng thì huynh ấy đến thao trường tập luyện lại kéo tỷ đi theo, tỷ đến đó nhiều tới nổi bọn binh sĩ tỷ cũng quen mặt cả rồi đấy, sau khi tập xong 2 người lại cùng đi về tình tình tứ tứ trước mặt mọi người, haz cũng do 2 người thể hiện quá nhiều mà muội cũng bị mẫu hậu bắt kiếm người chồng luôn đây
Nhạn Diên nghe xong thì cũng gật gù đồng tình nhưng vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-rang-buoc-cua-ai-tinh-tu-kiep-truoc/2848900/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.