Tịnh Nhã không hỏi đường nữa mà một mạch chạy đi Phùng Lâu thấy vậy cũng không ngăn cản hắn còn đang bận lau nước mắt cho Manh Linh
Sau khi chạy xa khỏi họ Tịnh Nhã cầm chùm tóc của Mạc Mạc từ trong người ra nắm chặt trong tay.Đây là chùm tóc của Mạc Mạc đã tặng cô ấy trong những ngày ở Túy Hy Lâu, mong cô ấy luôn bình an Mạc Mạc nói rằng: Tỷ Tỷ đây là tóc của muội, đây chính là quà đặt biệt dành tặng cho tỷ hy vọng tỷ tỷ luôn bình an khỏe mạnh. Tịnh Nhã nắm chặt chùm tóc nhỏ như đang thầm cầu nguyện cho muội muội của mình sẽ an toàn, cô thấy không thể hỏi đường khi không nói rõ thân phận nên đã quay về phòng.
Tối đó 12 người kia cũng từ từ tỉnh lại, tất cả bọn họ sau khi nhớ lại chuyện ngày hôm đó thì trái tim như bị bóp nghẹt vô cùng đau khổ, tỷ muội trong Túy Hy Lâu luôn chăm sóc lẫn nhau cùng nhau trãi qua nhiều chuyện vậy mà từ mấy trăm người giờ đây chỉ còn lại 13 người bọn họ. Còn Mạc Mạc chưa rõ sống chết, mọi người đều quyết định ngày mai sẽ trở lại thung lũng tìm kiếm Mạc Mạc và chôn xác cho những người chết không toàn thây. Mọi người dần chìm vào giấc ngủ nhưng trong lòng ai cũng đầy mùi vị chua sót, an toàn luôn đi đôi với nguy hiểm khi họ đang hạnh phúc thì biến cố cũng từ từ xuất hiện
Tịnh Nhã trằn trọc cả đêm không thể ngủ được cô ấy không muốn bí mật của mình bị bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-rang-buoc-cua-ai-tinh-tu-kiep-truoc/2848862/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.