Cánh môi hồng hào của Mạc Mạc cắn cổ dạ Phong đến nỗi tóe máu, cô không thể ổn định cảm xúc của mình, không thể điều khiển bản thân liên tục những cơn đau đớn cứ dội tới không ngừng nghĩ. Dưới vòng tay ôm đầy ấm áp của Dạ Phong cô cũng từ từ mệt mỏi mà thiếp đi.
Khi bà lão bán hoa nói xong bà ta cưới lớn, sau đó nhìn Tịnh Nhã với ánh mắt đầy tiếc nuốt, cả đời này của ta chỉ luôn tìm kiếm những thứ phù phiếm đến khi ta tỉnh ngộ thì cô đã không cần ta nữa. Ta đã mất đi thứ mình có, mãi mãi..
Bà lão nói xong cắn lưỡi mà tu..tu Tịnh Nhã và mọi người đều ngỡ ngàng, máu của bà ta lại là màu đen, 1 linh hồn bị vấy bẩn đáng thương, đôi mắt đầy vết chân chiêm và nuốt tiếc đến khi tắt thở vẫn luôn hướng về phía Tịnh Nhã.
Tịnh Nhã nhìn thấy nguyên thân của bà lão biến thành tro bụi tan theo ánh trăng cửa sổ, trong lòng cô cũng rất phức tạp.
Tịnh Nhã đi đến nắm lấy 1 hạt bụi nhỏ níu kéo nhưng cuối cùng hạt bụi đó vẫn tàn lụi, trước đến nay cô chỉ nghĩ đơn giản là bà lão đã sống 1 cuộc đời hạnh phúc ở đâu đó trên thế gian này, nhưng cô lại không ngờ kết cục của bà lão, tri kỉ ngày xưa của mình lại bi thương như vậy.
Mọi người đi đến bên cạnh Mạc Mạc đang ngủ say, họ cẩn thận tách cô ra khỏi vòng tay của Dạ Phong nhưng trong vô thức sự ấm áp và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-rang-buoc-cua-ai-tinh-tu-kiep-truoc/2848794/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.